Cát An khoác áo bông, quấn thêm áo choàng, tay chân nhẹ nhàng bước ra từ buồng trong. Tân Ngữ ngủ không sâu, vừa nghe tiếng động liền cất tiếng gọi: “Cô?”
“Ngươi ngủ đi, ta ra hậu viện xem một chút.” Cát An cẩn thận mở cửa. Cửa vừa hé, Tân Ngữ đã khoác áo bông chạy theo.
“Khuya khoắt thế này cho dù là hậu viện ta cũng không thể để ngài đi một mình.”
Cát An nhìn gương mặt nhỏ bé của nàng, bất đắc dĩ mỉm cười, đành mang theo cái “đuôi nhỏ” ấy ra cửa. Trăng sáng tỏ, hậu viện vừa liếc đã trông rõ.
Trong bóng tối, một bóng người ngồi xổm trước ổ chó xoa đầu Đại Hoàng. Con chó giữ cửa đang chắp hai chân trước, ăn thứ gì đó thơm nức.
“Trộm…”
“Hư.” Cát An vội lấy tay che miệng Tân Ngữ đang định kêu, kéo nàng đi về phía chuồng chó, khẽ gọi: “Sở Mạch.” Tuy đã một năm không gặp nhưng thân hình và dung mạo ấy, nàng không thể nhận nhầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play