Cát gia sau khi nhận được tin tang, phu thê Cát Trung Minh liền vội vã thu xếp, đem hai rương hòm vốn đã chuẩn bị sẵn chất lên xe ngựa, rồi gấp rút khởi hành.
Cát An cũng được mang theo một đôi dải buộc trán đã chuẩn bị. Ngoài ra còn có một chiếc túi hương bằng tùng thanh bạc đế bên trong tẩm thứ cam cúc thuần lộ do chính nàng chế, là lễ riêng gửi cho Sở Mạch.
Đưa xe ngựa ra đến cửa thôn, Chu thị khẽ vỗ vai tiểu muội:
“Đừng lo, Thiện Chi là người chịu đựng được, hắn sẽ vượt qua thôi.”
Lời là thế, song trong lòng vẫn ít nhiều chua xót. Còn trẻ như vậy đã không còn phụ mẫu.
Hồng thị một tay nắm nữ nhi, một tay kéo tiểu muội không biết nên an ủi thế nào. Nàng nghĩ đợi khi gia chủ từ Phạm Châu phủ trở về, sẽ dẫn theo ba đứa nhỏ về nhà mẹ đẻ ở vài hôm cho vui. Cha nương nay cũng đã tuổi cao.
“Muội không có việc gì.” Không hiểu sao Cát An vẫn cứ lo lắng cho người kia đang nằm, không chịu đứng dậy. Những ngày ở chung, nàng luôn cảm thấy mình đã bỏ qua điều gì đó. Cả khi đối diện lão thái gia và Chu lão quản gia, nàng… làm sao để nói đây… nàng chẳng hề cảm nhận được sự nặng nề trên người họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT