Chu lão quản gia khoanh tay trước ngực, nhíu mày nói:
“Thiếu gia, phủ Lạc thị ở Tân Châu với nhà ta xa cách tới mười tám khúc quanh, bao nhiêu năm nay chẳng có qua lại thế mà đúng vào lúc này lại gửi sính lễ đến...”
Ánh mắt lão liếc về bức thư đã được mở trên bàn, đầu lưỡi xoay chuyển, hạ giọng tiếp:
“Lễ vật này, tuyệt đối không phải đơn giản. Tâm tư sau lưng nhất định chẳng thể xem nhẹ.”
Nói thật ra, phủ Lạc thị ở Tân Châu là danh môn vọng tộc từ thời tiền triều, hoàn toàn không dây dưa gì với Sở gia một hộ tiểu địa chủ ở trấn Sở, Phạm Châu.
Hai nhà cách nhau như trời với đất. Nếu nói có chút quan hệ, cũng chỉ là nhờ vào người trong viện Phi Vân kia nhưng cũng xa lắm, chẳng đáng kể.
Lạc thị từng là danh tộc lớn dưới thời tiền triều, tộc nhân hơn ngàn người. Sau khi triều Đại Cảnh lập quốc, liên tiếp ba đời Hoàng đế ra sức kiềm chế thế tộc, Lạc thị dần suy bại. Nay, dòng chính chỉ còn bốn chi. Người từng giữ chức Tri Châu Tề Châu Lạc Bân Vân chính là nhi tử duy nhất của tam phòng dòng đích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT