Nghe vậy, bước chân của Vu quản sự khựng lại suýt nữa thì ngã lăn ra đất. Trong sân lập tức im phăng phắc, ánh mắt mọi người đều dồn cả ra ngoài cửa, nhìn chằm chằm vào lão nhân kia.
Lão quản gia thấy Vu quản sự mắt trừng đầy tức giận, dường như có điều không vui liền hừ lạnh một tiếng rồi thong thả nói: 
“Lão phu vào nam ra bắc, đi qua không nói là vạn mẫu, ít nhất cũng phải tám ngàn mẫu. Trước khi bước chân vào thôn trang này, ta đã cùng thiếu gia nhà ta đi một vòng quanh phụ cận. 
Gần đây nhất cách đường sông cũng một dặm, tuy nói là ruộng tốt có giếng sâu tưới nước nhưng không thể hoàn toàn dựa vào nước giếng. Ruộng cạn nói là mười lăm mẫu nhưng chỗ tiếp giáp với vườn cây có rễ đan xen, trồng trọt cũng chẳng hiệu quả gì. 550 lượng bạc đã là giá hời rồi.”
“Ngươi…” Vu Quản sự tức đến mức suýt nữa xông lên cho lão một trận, nhưng nhớ đến thân phận không rõ của lão già tự xưng đi vạn mẫu đất kia, lại không dám làm càn. 
Tay run rẩy chỉ ra ngoài cửa: “Không mua thì cút đi!” Trong lòng hắn gào thét mù hay sao mà không thấy còn có người thật lòng muốn mua ở đây à?
Cát Trung Minh liếc nhìn thê tử một cái, hai người hiểu ý không cần nói ra lời. Người môi giới họ Lữ trong lòng đắc ý không thôi hôm nay cho dù không kiếm được thêm thì cũng phải rửa nhục vụ bị khinh lúc trước!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play