Buổi tối, Liên Mộ bị sung quân đến Thiên Linh Phong quét rác. Trong khoảnh khắc, nàng như quay lại năm xưa, lúc còn quét rác ở tầng thứ ba ngàn của Tiên giai. Có điều lần này, phía sau còn dắt theo một Quan Thời Trạch.
Hai người thương lượng một hồi, Quan Thời Trạch móc ra 500 linh thạch, mua cho nàng một cái chổi – về luyện tập bay.
Hắn đi cùng Liên Mộ tới Thiên Linh Phong. Vốn dĩ nơi này đã vắng tanh, ban đêm lại càng âm u, đen đặc như mực.
Quan Thời Trạch sáp sát vào Liên Mộ, ngón tay hơi run run.
Liên Mộ phát hiện ra, liếc mắt nhìn hắn:
“Ngươi sợ bóng tối à?”
“Không phải, ta chỉ là… hơi lạnh chút.” Quan Thời Trạch mạnh miệng chối, “Đi mau đi.”
Ban đêm ở Thiên Linh Phong đúng là có hơi dọa người hơn các phong khác. Vì nơi đây mọc toàn những cây tùng quái dị, nhìn từ trong bóng tối ra chẳng khác gì những bóng người đứng chập chờn.
Quan Thời Trạch không phải sợ bóng tối, mà là sợ những nơi yên tĩnh đến rợn người như thế này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT