Tiên môn đại bỉ sắp bắt đầu rồi, cả đám đệ tử trong tông môn bận rộn thấy rõ, nhìn đâu cũng thấy người hối hả.
Theo quy định từ trước đến nay, chỉ có đệ tử nhập môn dưới một trăm năm mới đủ tư cách tham gia. Một trăm năm – nghe thì dài đấy, nhưng trong tu giới thì chẳng là gì. Nhiều sư huynh sư tỷ nhập môn sớm, chỉ dựa vào tuổi tác và kinh nghiệm mà dễ dàng đè ép tân đệ tử mới vào. Mấy đứa mới nhập môn muốn giành được tư cách đi đại bỉ, đúng là khó như lên trời.
Vậy nên tân đệ tử càng phải liều mạng hơn, cả ngày vùi đầu trong ảo cảnh Bàn Cổ để rèn luyện.
Liên Mộ cũng đang cắm đầu trong ảo cảnh, chẳng phải vì hăng hái mà là... không có lựa chọn. Người ta mỗi tháng chỉ cần vào ảo cảnh mười lần là đủ, còn nàng thì phải cày đến hơn bốn mươi lần. Không xong thì phải lên Nhất Niệm Đường nhận phạt, ai mà muốn.
Mấy ảo cảnh cấp thấp thì ma thú yếu, đánh mãi cũng chán, nên Liên Mộ ôm tâm thái “đánh nhanh thắng nhanh”, một hơi quét liền mấy chục trận. Nhưng đến mấy trận sau, nàng nhận ra độ khó tăng dần – ma thú mạnh hơn hẳn, đánh có cảm giác như đang leo thang.
Mấy hôm nay Toàn Cơ tôn trưởng bận việc rời tông, Quan Thời Trạch được "thả tự do", nhưng hắn cũng không nhàn rỗi gì – suốt ngày luyện kiếm đến quên ăn quên ngủ. Thỉnh thoảng hắn đến tìm Liên Mộ đối luyện, dù lần nào cũng bị đánh tơi tả, nhưng vẫn không nản chí.
“Liên Mộ, ta cảm giác ngươi thật sự đủ thực lực tranh chức vị Kiếm tu thứ tịch đấy.”
Quan Thời Trạch vừa bị đánh ngã sấp, nằm dài trên đất mà nói.
Lúc ấy trời đã tối, nơi bọn họ luyện tập lại vắng vẻ, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có hai người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play