Liên Mộ mang đan dược trở lại đại sảnh, sờ nắn vài viên thấy xúc cảm không tồi, không nghĩ nhiều, cô liền nhai nát nuốt thẳng.

Thuốc vừa xuống bụng, một luồng ấm nóng tràn đầy lập tức lan tỏa khắp cơ thể, cô cảm thấy tinh thần phấn chấn, toàn thân như có dùng không hết sức lực.

Trong lòng vui vẻ, Liên Mộ thử vận chuyển linh khí trong cơ thể, phát hiện thông suốt hơn hẳn lúc trước, cảm giác mệt mỏi cũng biến mất sạch sành sanh.

Không hổ là đan dược bí truyền do đại sư Phong gia luyện chế, phối hợp cả nội đan ma thú, hiệu quả đúng là mạnh hơn đan dược bình thường rất nhiều.

Nạp đầy linh khí xong, cô lập tức muốn đi thử vận may. Lang thang nửa ngày ở khu treo giải thưởng ma thú phía bức tường bắc, cuối cùng cũng tìm được một tấm Huyền Thưởng Lệnh cấp Kim thú.

【 Tên ma thú treo thưởng: Kim thú cấp tám – Lục Trảo Thiềm Thừ
Tiền thưởng truy nã: 40.000 linh thạch
Nhu cầu: Linh giáp của Lục Trảo Thiềm Thừ
Người nhận thưởng hiện tại: Người tu luyện vì tiền 】

Liên Mộ mượn tạm thanh kiếm của người áo đen lúc trước, rồi thẳng tiến về phía truyền tống kính.

Người áo đen: “……”
Lại mượn kiếm nữa à? Khí sư đều thích làm màu như vậy sao?

Lần này, tên Thể tu mười tám tuổi kia không có mặt, hắn cũng muốn xem thử khí sư này tính làm gì với một con Kim thú.

“À đúng rồi, cảm ơn ngươi cho mượn kiếm.” Trước khi đi, Liên Mộ còn không quên hỏi: “Ngươi tên gì?”

Tính tình người này tốt thật, lần sau còn có thể tìm mượn tiếp.

Dù sao hiện tại cô chưa mua nổi một thanh kiếm tử tế, kể cả loại thấp nhất trong mắt người áo đen. Cô còn đang để dành tiền để tự rèn một thanh kiếm ra hồn cho mình.

Mua từ khí sư khác thì phải tốn phí chế tác, đắt lắm. Tự làm thì chỉ cần gom đủ tài liệu là xong.

Người áo đen mặt lạnh như tiền, đoán ra ngay ý đồ của cô: “Ta là số 57.”

“Tốt, gọi ngươi là Năm Bảy nhé.” Cô vui vẻ đáp.

Người áo đen: “……” Không cần thân thiết vậy đâu…

Liên Mộ bước vào truyền tống kính, trong lòng ôm chút háo hức, nóng lòng muốn chạm mặt con Kim thú được treo thưởng.

Vẫn là khu rừng lần trước. Cô bắt đầu nghi ngờ nơi này là tụ điểm chính của ma thú – lần nào nhận nhiệm vụ cũng truyền tới đây.

Cô thậm chí còn thấy cả cái hố to do tên Thể tu kia đá ra lần trước. Nhưng giờ xung quanh đã không còn ma thú, chắc là trước đó nơi này bị con bò cạp năm đuôi kia chiếm cứ.

Lục Trảo Thiềm Thừ, nghe tên là biết sống gần nước. Liên Mộ lần theo một con suối nhỏ, cuối cùng tìm được một đầm nước sâu.

Đầm nước tối đen, mặt nước phủ kín bởi một lớp lục bình xanh mướt, lặng như tờ, không một gợn sóng.

Liên Mộ tiến lại gần, dùng kiếm chọc thử một góc nước chưa bị che lấp, chọt trúng cái gì đó cứng cứng.

Hai khối màu đen… không phải nước. Là mắt!

Cô giật mình lùi lại vài bước, đám lục bình đột nhiên bắn tung lên – một con thiềm thừ to tổ chảng bật dậy! Thì ra thứ màu xanh lục kia không phải lục bình, mà là lớp ngoại giáp của con thiềm thừ.

Liên Mộ lập tức nhắm vào phần lưng xanh đậm – chính là thứ linh giáp cô cần.

Không chần chừ, cô rút kiếm lao lên!

Trên bầu trời, hai người áo đen đang ngồi nhìn xuống, vẻ mặt thú vị.

“Ngươi đoán nàng ta sẽ chết kiểu gì?” – Người số 11 hỏi.

Số 12 chau mày: “Con Lục Trảo Thiềm Thừ kia đang lột xác… Nó đã tiến từ cấp tám lên cấp sáu rồi. Mau bảo nàng dừng tay! Con này vượt cấp nhiệm vụ luôn rồi.”

Số 11 khoát tay: “Vội gì, nó lột xác sau khi nàng ta vào, chúng ta cứ giả vờ không biết. Nếu nàng bắt được, thì chúng ta lãi lớn – vừa được 40.000 linh thạch, lại có linh giáp Kim thú cấp sáu.”

“Ờ… cũng có lý.” Số 12 do dự một chút rồi gật đầu, “Nhưng mà thanh kiếm trong tay nàng ấy hình như là của Trích Tinh Lâu mình… chỉ là kiếm cấp chín thôi, sao mà đấu lại Kim thú cấp sáu?”

Số 11 nhún vai: “Thì để nàng chết trong tay ma thú. Đây là Vực thứ ba – không phải nơi muốn vào thì vào, muốn ra là ra. Chúng ta chỉ phụ trách thu xác ma thú, mấy chuyện khác không đến lượt lo.”

Cả hai đều không quen biết cái cô tên “Tu luyện chính là giựt tiền”, nhưng nhìn hành động mang mỗi thanh kiếm cấp chín đi săn Kim thú, đã đủ thấy là không đầu óc.

Ai vào vùng săn ma thú mà chẳng mặc đồ xịn, cầm linh khí cao cấp để giữ mạng. Chỉ có cô này… nghèo đến mức còn mượn cả kiếm, mà cũng dám xông vào đây.

Trong khi đó, người bị đánh giá "nghèo rớt mồng tơi" là Liên Mộ vẫn hoàn toàn không biết trên trời có người đang đánh giá mình, cô đang tập trung toàn lực đối phó con Lục Trảo Thiềm Thừ.

Hai bên dây dưa suốt mười lăm phút, cô bỗng cảm thấy có gì đó sai sai – con thiềm thừ này hình như đang… mạnh lên?

Mới đầu còn dễ áp chế, nhưng càng đánh thì linh lực quanh nó càng tăng mạnh. Cảm giác áp bách khiến cô hơi bất an – như kiểu sẽ thua đến nơi.

Cô không rõ về Kim thú này, nhưng cái cảm giác đối thủ càng đánh càng mạnh thì rất quen – Mộ Dung Ấp từng dùng đúng cách đó để tra tấn cô mỗi ngày, đánh lúc nhẹ lúc nặng, cô đã quá quen với việc bị hành hạ rồi.

Liên Mộ không hề hoảng loạn, ngược lại càng thêm bình tĩnh. Cô tập trung nhìn kỹ Lục Trảo Thiềm Thừ, cố tìm ra điểm yếu.

Thanh kiếm trong tay cô chém về phía bụng con thú, nhưng đột nhiên trên bụng nó xuất hiện một lớp linh giáp mới, khiến kiếm bị bẻ gãy!

Liên Mộ hoàn toàn không để tâm – bởi vì thứ cô đặt cược, vốn không phải là thanh kiếm ấy.

Cô rút ra từ tay áo một con dao nhỏ, vận chuyển linh khí đến mức cao nhất. Sau khi uống đan dược có nội đan ma thú, cảm giác bị linh khí ăn mòn đã biến mất.

Con dao nhỏ này là cô mượn từ Hứa Hàm Tinh, chuyên dùng để cắt linh giáp Kim thú. Trong đám dao đó, cô chọn con lớn nhất.

Điều chỉnh lại trạng thái, Liên Mộ lại xông lên!


Trên không trung

Số 12 chợt nói: “Nàng phát hiện rồi. Lại còn không hề hoảng loạn, ngược lại khá quyết đoán.”

Số 11 nheo mắt nhìn từng chiêu của cô: “Kiếm gãy rồi, nàng còn đánh bằng gì? Từ từ… trong tay nàng là gì vậy?”

Số 12 cũng để ý tới: “Hình như là Ma tinh đao – cô ta là khí sư.”

“Khí sư?” – Số 11 ngạc nhiên, “Giờ khí sư đều đánh tay đôi như vậy sao…”

Số 12 ánh mắt trầm xuống:
“Không giống. Cô ta chắc chắn không phải kiểu khí sư bình thường. Ma Tinh Đao rất hiếm, chế từ xương của nhiều loài Kim thú cao cấp rồi dung hợp bằng hệ kim, loại tốt có thể dễ dàng xuyên qua linh giáp của Kim thú nhất phẩm. Thứ này vốn là công cụ chuyên dụng cho khí sư xử lý linh giáp.”

“Nhưng cây đao trong tay cô ta... với thân phận một khí sư bình thường thì căn bản không thể có được loại phẩm cấp cao như vậy.”

Hắn từng nhìn thấy một cây Ma Tinh Đao nhỏ trong ngăn tủ của một khí sư đơn linh căn, nhưng so ra thì kém xa cây mà cô ta đang dùng.

“Cũng gan thật đấy... Cây đao quý giá thế mà đem đi xử ma thú.” Số 12 không nhịn được cảm khái, “Người khác thì giấu kỹ trong tủ, nâng như trứng hứng như hoa, cô ta thì mang ra làm hàng chém đại trà.”

Nhưng nói đi cũng phải nói lại — chẳng ai nghĩ tới việc dùng Ma Tinh Đao để săn ma thú cả.

“Cô ta đang làm gì thế kia?!” Số 11 bỗng trừng lớn mắt.

Số 12 khó hiểu nhìn xuống dưới, chỉ thấy “Tu luyện chính là giựt tiền” vẫn đang đánh nhau với Lục Trảo Thiềm Thừ. Nhưng chiêu thức của cô ta... thực sự kỳ lạ, lung tung lộn xộn, không theo bất kỳ quy tắc nào, nhưng lại mơ hồ thấy được vài động tác giống chiêu pháp mà đệ tử tiên môn hay dùng?

Số 12 nhìn kỹ thêm lần nữa, chỉ thấy vừa rồi giống như ảo giác, cô ta lại quay về kiểu đánh lung tung như mấy tên lưu manh ngoài chợ đánh nhau.

Cô ta rất nhanh, nhưng lại chừa lực. Rõ ràng có thể ra tay dứt khoát hạ gục, nhưng cô ta lại cố tình đánh không nhanh không chậm, trêu đùa Lục Trảo Thiềm Thừ như mèo vờn chuột — chỗ này đâm một nhát, chỗ kia quát một cái, toàn không chí mạng.

Linh giáp trên người Lục Trảo Thiềm Thừ bị Ma Tinh Đao chém nát, từng mảnh rớt xuống đất, sau đó bị cô ta lanh tay lẹ mắt nhặt lấy, bỏ vào túi Càn Khôn.

Phía dưới, Liên Mộ đang toàn tâm toàn ý thu gom đống linh giáp tơi tả, nhìn đến ngây người.

Lúc ở Tàng Thư Các, nàng đã nghĩ rồi — nếu truy nã yêu cầu là linh giáp Kim thú, vậy thì... trước khi con thú chết, ta lột trước là được mà.

Bởi vì người của Trích Tinh Lâu chỉ thu ma thú khi nó đã chết hoàn toàn, còn sống thì... ta làm gì là chuyện của ta.

Liên Mộ cảm thấy mình thông minh chết đi được. Vừa nghĩ đến là hăng máu ngay, hét lớn rồi lột tiếp một mảng giáp màu xanh sẫm.

Lục Trảo Thiềm Thừ vừa mới lột xác xong, xương cốt còn chưa ổn định, phẩm giai còn chưa hình thành, đã bị nàng dùng thủ đoạn tàn nhẫn lột sạch một lớp. Đau quá trời, nó lăn lộn giữa đầm, định bắn bọt nước tấn công nàng.

Liên Mộ né cực kỳ linh hoạt, còn thuận tay túm được một mảnh giáp đang rơi, đến giờ còn tìm được nhịp điệu, tay ra đòn vừa nhanh vừa chuẩn.

Lục Trảo Thiềm Thừ oa oa gào thảm, há to miệng định dùng lưỡi bắt lấy nàng, nhưng đầu lưỡi mới vươn ra đã chạm phải Ma Tinh Đao – giống như giấy gặp lửa – xoẹt, nhẹ nhàng bị cắt đôi.

Liên Mộ: “!”

Đao của Hứa Hàm Tinh dùng tốt dã man luôn!

Nàng lột xong linh giáp cũng không khách khí, dẫm lên thân cây gần đó, nhảy vào miệng Lục Trảo Thiềm Thừ, trượt thẳng xuống bụng nó.

Ngay sau đó, bụng Lục Trảo Thiềm Thừ bị rạch toạc, nó rống lên một tiếng dài rồi lật mình ngã nhào xuống đầm.

“Chúc mừng ‘Tu luyện chính là giựt tiền’ đã săn thành công một đầu Kim thú bát giai. Xin mời trở về Trích Tinh Lâu nhận thưởng.”

Liên Mộ nhảy ra khỏi bụng ma thú, cả người bốc mùi tanh hôi, chính nàng cũng suýt nôn, vội vàng nắm chặt thứ trong tay, nhấn cơ quan trên vòng tay rồi rời khỏi hiện trường.

Số 12 và Số 11 nghe tiếng thông báo thì lập tức cưỡi Ngân Diên xuống dưới thu thập vật liệu ma thú.

Số 12 nhìn bóng dáng “Tu luyện chính là giựt tiền” biến mất trong truyền tống kính, cảm thán sâu sắc:
“Một khí sư, không chỉ cầm Ma Tinh Đao cao cấp, mà còn đánh bại được Kim thú lục giai. Rõ ràng trước đó là đang giấu nghề.”

Số 11 thì vừa kéo thi thể Lục Trảo Thiềm Thừ lên vừa nói:
“Cô ta là khí sư thì cũng thôi, nhưng chiêu thức loạn quá. Nếu là kiếm tu thì đã giải quyết gọn rồi.”

“Cô ta đúng là ngốc, rõ ràng có thể giải quyết bên ngoài, lại cứ nhất định phải chui vào bụng ma thú. Trong đó bẩn thế nào không biết, đủ khiến cô ta hôi cả tuần…… A!”

Số 12 quay đầu lại: “Làm sao nữa?”

Số 11 chỉ vào thi thể Lục Trảo Thiềm Thừ, vẻ mặt không thể tin nổi:
“Bên ngoài không còn một mảnh linh giáp nào cả, chỉ còn mỗi cái thân trần mềm mềm!”

Số 12 cúi đầu nhìn kỹ, quả thật không còn một mảnh linh giáp nào sót lại. Trong đầu liền tối sầm một trận:
“…Cướp sạch sẽ đến vậy luôn sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play