Một ngày mệt nhọc trôi qua, các nam nhân lần lượt trở về. Đồ Tiểu Kỳ vừa thấy Phó Trừng liền cười nói:
“Tiểu tử này đúng là nhân tài! Không hiểu sao lại được đốc công nhìn trúng, còn được giao việc ghi chép. Nhẹ nhàng thảnh thơi hơn người khác không ít đâu.”
Trong lời nói có ba phần tán thưởng, bảy phần ghen tị. Phó Trừng mới mười hai tuổi, đã linh hoạt cơ trí, được đốc công yêu thích. Vị đốc công kia cũng chẳng phải người bình thường, mà là em vợ của Khương Thiên Hộ – tâm phúc trong phủ Khương gia, xử lý không ít cơ nghiệp.
Vương Toàn nghe vậy cũng gật đầu:
“Đúng thế, Trừng ca nhi lòng dạ tốt, ai gặp cũng quý mến.”
Vài ngày sau đó, Thẩm phu nhân và Oánh Trần bận rộn đến mức chân không chạm đất. Thẩm phu nhân giục giã thợ mộc làm việc, thúc đến độ bọn họ thấy nàng từ xa liền né tránh. Mất bao công sức, cuối cùng hai chiếc giường lớn cũng hoàn thành.
Oánh Trần thì từ nhà Đồ đại nương lấy đệm trải giường đem về, cùng nương bày biện xong xuôi. Đang lúc bận rộn, Thẩm phu nhân chợt cau mày:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play