Đồ đại nương thật lòng cao hứng thay cho người Thẩm gia. Tuy chỉ mới tiếp xúc mấy ngày ngắn ngủi, nhưng bà cũng xem như đã phần nào nhìn thấu phẩm hạnh của họ. Thẩm phu nhân tính tình thẳng thắn, lại hào sảng rộng rãi, trên người còn ẩn ẩn có chút khí khái nam nhi. Nghe nói trượng phu nàng là người ở rể, bản thân thì thành thật, chỉ biết cúi đầu, còn Thẩm phu nhân tuy có hơi mạnh mẽ, nhưng phàm là có đồ ăn ngon cũng đều giữ phần cho trượng phu, sợ hắn ăn không đủ.
Đặc biệt khi mua nhà, Thẩm phu nhân lại càng dứt khoát quyết đoán, nói mua là mua, hôm đó liền gọi người tới sửa sang nhà cửa. Đồ đại nương vốn dĩ đã ưa người quả quyết, lại càng thêm thiện cảm, nhất là nghe nhi tử kể, lúc chọn than đá, Vương Toàn cũng chẳng tiếc công sức giúp đỡ.
Người thật thà, chịu khó bỏ công sức vì người khác, dù bị vạ lây cũng không oán than nửa lời, lại vẫn chăm chỉ chịu khó — hạng người như vậy sao có thể không khiến người khác kính phục?
“Việc này thật là chuyện tốt.” Oánh Trần cười nói, “Chúng ta vừa tới đây đã gặp được đại nương, biết đại nương là người tốt. Tục ngữ nói ‘bà con xa không bằng láng giềng gần’, có thể làm hàng xóm với đại nương, quả thật là phúc khí của chúng ta.”
Đồ đại nương thấy nàng chống trán, liền dịu giọng bảo:
“Nha đầu, đừng nói chuyện nữa, mau ra ăn chút gì lót dạ đi. Hôm nay tiểu nhi tử của ta vừa từ nhà dì nó trở về, mang theo không ít bánh sủi cảo, ta đi nấu cho ngươi ăn.”
“Cái đó... sủi cảo đâu phải dễ có, ngài vẫn nên để dành cho đại ca bọn họ ăn đi.”
Oánh Trần đương nhiên hiểu, ở nông thôn, có khi một năm mới được ăn một lần sủi cảo, nàng nào dám không biết xấu hổ ăn phần ấy?
Nhưng Đồ đại nương lại chỉ cười, không hề để tâm:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play