Kỳ thực, Đại hoàng tử cũng chưa chắc đã thực sự yêu thích Thẩm Oánh Trần, chỉ là đơn thuần xét riêng việc lần này, nàng không hề làm sai. Lần này, Thẩm Oánh Trần chủ động xuất kích, mang theo hơn phân nửa binh lực, đây là một trận tử chiến sống còn. Hai bên sớm muộn gì cũng sẽ đánh đến mức ngươi chết ta sống, nếu như Đại hoàng tử cũng hạ trận, chẳng may bị bắt hoặc tử trận, cho dù Thẩm Oánh Trần giành thắng lợi, e là cũng rất khó ăn nói với Hoàng thượng.
May mà Đại hoàng tử còn trẻ, có thể nghe lọt lời khuyên của Phó Sanh, sau một hồi giận dữ thì cũng bình tĩnh trở lại.
Chiến trường là nơi sớm muộn gì cũng phải đối mặt. Lần này đối thủ là Tả vương của Bắc Khương – em ruột của Bắc Khương vương. Hai huynh đệ tương trợ lẫn nhau, cùng nhau tung hoành Bắc Khương, là những nhân vật vang danh một phương.
Thẩm Oánh Trần cho Minh ca nhi ra trận khiêu chiến trước. Nàng mang đầy kỳ vọng nhìn nhi tử – “mong con thành rồng” gần như là tâm nguyện của mọi người mẹ, đặc biệt là với Oánh Trần. Nàng vốn là một tướng tài, nhưng vì là nữ nhi, nên trong giới tướng lĩnh nam nhân xưa nay vẫn luôn lẻ loi cô độc. Mà Minh ca nhi tuổi còn trẻ, rất khó có dịp được rèn luyện giữa chiến sự khốc liệt như lần này.
“Các ngươi – người Bắc Khương, không chịu giáo hóa…”
Tả vương ngạo mạn đáp:
“Đường đường Đại Lâm lại chỉ biết trốn sau váy đàn bà để đánh trận, có đáng gọi là anh hùng hảo hán gì đâu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play