Hắn vừa nói xong, toàn bộ cung nữ và thái giám trong cung lập tức bận rộn hẳn lên, Ý Quý phi cũng nhanh chóng cho người mang đồ ăn đến. Sau khi hai người dùng bữa xong, Yến Tuần liền thuận lý thành chương ở lại.
Hoàng thượng lưu lại tất nhiên là muốn trò chuyện tâm tình một chút, nhưng Ý Quý phi sống lâu trong hậu cung, từ lâu đã hiểu rõ đạo lý giữ chừng mực, chỉ nói đến chuyện hôn sự của Tam hoàng tử, tuyệt nhiên không đả động đến những việc khác. Hoàng thượng lại càng thích nàng biết điều như vậy, cũng lộ ra không ít tin tức.
“Năm sau là năm tuyển tú, Trẫm nghĩ lão Tam cũng không còn nhỏ nữa, nên tìm cho nó một người vợ tốt. Ngươi ngày thường cũng để tâm nhiều chuyện, nếu có cô nương nào tốt thì hãy để ý giùm, giữ lại cho lão Tam.”
Yến Tuần rất quý Tam hoàng tử, cảm thấy mẹ con Ý Quý phi cư xử vô cùng biết điều, nên đương nhiên sẵn lòng ban cho một chút ân huệ.
Nhưng những chuyện như thế này, phi tần sao có thể tự mình làm chủ. Dù là Ý Quý phi cũng không dám tự tiện định đoạt chuyện hôn sự cho con trai. Tuy nhiên, Hoàng thượng đã mở lời như thế, sau này nhất định sẽ không bạc đãi lão Tam, đạo lý này nàng vẫn hiểu, liền lập tức tạ ân Hoàng thượng.
Phía Ý Quý phi đang đắc ý, thì bên Cùng phi lại âm thầm bất mãn. Nàng có một con trai và một con gái, bản thân vẫn ở phi vị, thân là công chúa của phiên bang, địa vị như vậy đã xem là không tệ, nhưng trong lòng nàng lại không nghĩ như vậy. Khi bị phụ vương đưa tiến cung, tâm nguyện lớn nhất của nàng là trở thành Hoàng hậu. Dù rất nhiều người không xem trọng nàng, nàng cũng muốn phá bỏ định kiến đó.
An phận thủ thường thì được gì? Sau này con trai nàng chẳng phải sẽ mãi mãi phải cúi đầu trước người khác sao? Nàng không cam tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play