Trong Bách Hộ sở, để mời được một vị đại phu giỏi quả thực rất khó. Lúc mới mang thai hai tháng, Oánh Trần vẫn còn khoẻ mạnh, nhưng đến tháng thứ ba, phản ứng nghén lại trở nên dữ dội lạ thường. Rõ ràng thân thể nàng vốn không tệ, vậy mà vừa mang thai lại còn yếu hơn cả Lâm Đạm Nguyệt năm xưa.
Phó Trừng lúc ấy đang bận luyện võ chuẩn bị thi cử, lại lo cho sức khoẻ của thê tử, liền từ chỗ thù thái thái nghe nói trong thành Ngọc Xương có một vị danh y, vội vàng phái người đánh xe ngựa đi mời về.
Lúc đó Oánh Trần đang nằm nghỉ trên giường, lão đại phu còn chưa kịp hồi hơi đã bị người ta đẩy vào nội thất xem bệnh.
Vừa nhìn thấy gương mặt Oánh Trần, lão mới yên lòng đôi chút. Dáng vẻ nàng xem ra vẫn còn khỏe mạnh. Nhưng vừa bắt mạch xong, lão liền nhíu chặt mày, Phó Trừng nghe lão đại phu không nói lời nào, mồ hôi lạnh liền túa ra.
“Mạo muội hỏi một câu,” lão đại phu khẽ nói, “phu nhân có phải đã nửa năm nay chưa từng hành kinh?”
Quả thật đúng là như thế. Thời điểm còn bị lưu đày, nàng vốn dĩ đã nhiều tháng không thấy “ngày ấy”. Sau khi đến đây thì lại thất thường, lúc có lúc không, có khi trễ hơn mười ngày, có khi kéo dài đến một hai tháng. Mà điều kiện trong Bách Hộ sở cũng không dư dả, Thẩm phu nhân vẫn tưởng nàng còn nhỏ tuổi, cưới chồng rồi sẽ ổn hơn.
Lão đại phu gật đầu, nói tiếp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT