Kế tiếp, những người khác đã có cơ hội biểu hiện, lần lượt đi lên diễn võ trường thể hiện thiên phú và cảnh giới của mình, đồng thời luận chiến. Mặc dù cũng khá đặc sắc nhưng lại không mang tới sự chấn động mãnh liệt như Dư Sinh.
Thời gian nhanh chóng trôi qua. Mãi đến khi Mộ Dung Thu lên sân khấu, mọi thứ mới trở nên đặc sắc hơn vài phần. Sau khi hắn lên sân khấu, hắn liên tục khiêu chiến các cường giả, đánh bại toàn bộ các đệ tử tầng chín tham gia, sau đó tiếp tục chèn ép, đánh bại các đệ tử tầng tám, hào quang vô song.
Ánh mắt của hắn thậm chí còn nhìn thoáng qua Dư Sinh bên này, nhưng tựa hồ hắn cũng không chắc sẽ chiến thắng nên vẫn không khiêu chiến Dư Sinh.
Diệp Phục Thiên chú ý tới ánh mắt kia của Mộ Dung Thu. Hắn đương nhiên đã nhìn ra Mộ Dung Thu cũng muốn đoạt đệ nhất thi Hương, mà Dư Sinh chính là kẻ cản đường. Đánh bại Dư Sinh thì hắn mới có thể vững vàng nắm chắc ngôi vị đệ nhất. Nhưng Mộ Dung Thu không làm vậy, bởi vì hắn không có lòng tin.
"Họ đều thuộc danh sách thi văn nhị giáp, biểu hiện luận chiến cũng khá đẹp mắt. Nhưng về tuổi tác hay thiên phú, Dư Sinh đều có ưu thế hơn. Đệ nhất thi Hương lần này chắc chắn là Dư Sinh." Diệp Phục Thiên thầm nghĩ, kiên nhẫn chờ đợi kỳ thi Hương kết thúc.
Mặt trời đã ngả về tây nhưng mọi người trong diễn võ trường không hề thấy mệt mỏi. Mấy trăm đệ tử nhao nhao thể hiện hào quang của bản thân. Hoa Giải Ngữ mặc dù không tham gia luận chiến nhưng cũng đến thể hiện thiên phú và cảnh giới của mình. Nhìn thấy dung nhan của nàng, mọi người đều có cảm giác đau lòng, đừng yêu cái tên vô sỉ kia nhé. . .
Luận chiến cuối cùng đã chuẩn bị kết thúc.
Ánh mắt mọi người chậm rãi chuyển qua nhìn các trưởng giả trên diễn võ trường. Kế tiếp sẽ là chờ Kiếm Các các chủ Lãnh Thanh Phong và cung chủ Thổ Hành cung Thạch Trung quyết định kết quả, sau đó thi Hương lần này coi như kết thúc.
Lãnh Thanh Phong và Thạch Trung tựa hồ đang thương lượng gì đó, bên cạnh có người đang ghi lại, hiển nhiên là đang bàn bạc kết quả cuối cùng của thi Hương.
Một vị trưởng giả bên cạnh Thạch Trung bước ra khỏi hàng, cầm danh sách đã ghi lại đi lên trước, nhìn về phía các thiếu niên trên diễn võ trường, chậm rãi nói: "Thi Hương lần này cũng giống như trước, thành tích thi văn và luận chiến đều được tính điểm để tìm ra danh sách giáp bảng."
Thi Hương cuối cùng sẽ chỉ có một danh sách, đó chính là giáp bảng. Cũng giống như thi văn, chỉ có ba vị trí đứng đầu mới có thứ hạng cụ thể.
Ba vị trí đứng đầu giáp bảng tượng trưng cho vinh quang, và những người đó đều sẽ có tư cách tiến vào tầng hai của tàng thư các.
Ánh mắt của mọi người có chút mong đợi nhìn về phía trước. Lần thi Hương này, ba người nổi bật nhất giáp bảng sẽ là ai?
Đôi mắt Diệp Phục Thiên nhìn trưởng giả phía trước, trong ánh mắt lộ ra tia sáng. Đệ nhất thi Hương khóa này sẽ thuộc về Dư Sinh.
"Giáp bảng đầu bảng, Mộ Dung Thu." Một giọng nói vang lên. Ánh mắt Diệp Phục Thiên ngưng đọng ở nơi đó, rồi lập tức trở nên kinh ngạc, khó hiểu.
Giáp bảng đầu bảng là Mộ Dung Thu?
Những người khác cũng đều có chút kinh ngạc, có điều cũng chẳng có biểu cảm gì quá đặc biệt. Dù sao cảnh giới của Mộ Dung Thu là tầng chín, hơn nữa biểu hiện cũng đủ xuất sắc. Chẳng qua là cảm thấy có chút đáng tiếc cho Dư Sinh.
"Giáp bảng thứ hai, Dư Sinh." Trưởng giả tiếp tục tuyên bố.
"Vì sao?" Khi trưởng giả đang chuẩn bị tiếp tục tuyên bố, có một giọng nói cắt ngang. Mọi người lộ ra vẻ kỳ lạ, ánh mắt đổ dồn về phía người lên tiếng, chính là Diệp Phục Thiên.
Trưởng giả tuyên bố danh sách cùng với các tiền bối của Thanh Châu học cung đều nhíu mày. Cắt ngang việc tuyên bố kết quả hiển nhiên là hành vi không lễ phép với trưởng bối.
"Vì sao Mộ Dung Thu đầu bảng, còn Dư Sinh lại là thứ hai?" Diệp Phục Thiên hỏi.
"Hỗn xược!" Trưởng giả tuyên bố danh sách quát lớn: "Thứ tự danh sách đương nhiên có lý do của nó."
"Ta không phục!" Diệp Phục Thiên nói.
"Mộ Dung Thu mười bảy tuổi, là pháp sư thuộc tính Thổ, thiên phú thiên phẩm, tu vi tầng chín. Dư Sinh mười lăm tuổi, võ pháp song tu, thiên phú võ đạo và thiên phú pháp sư đều là thiên phẩm. So sánh thiên phú, hiển nhiên Dư Sinh xuất chúng hơn. Về thi văn, hai người đều thuộc nhị giáp, ngang hàng. Mà trong luận chiến, Mộ Dung Thu không bại, Dư Sinh cũng vậy, còn đánh bại được đệ tử tầng chín. Cho nên bất luận là phương diện nào, Dư Sinh đều có ưu thế, liếc mắt cũng có thể thấy được. Vì sao đầu bảng lại là Mộ Dung Thu?"
Diệp Phục Thiên đi lên trước một bước, hạ thấp người nói với các sư trưởng của Thanh Châu học cung: "Mong các vị sư trưởng có thể suy xét lại."
"Hắn. . ." Tần Y nhìn về phía Diệp Phục Thiên. Tuy nàng cũng không tán thành với kết quả này, nhưng nếu Thanh Châu học cung đã tuyên bố, Diệp Phục Thiên lại đứng ra chất vấn, chẳng phải đang nghi ngờ Kiếm Các các chủ và cung chủ Thổ Hành cung sao?