Ngụy Trạm vẻ mặt hiểm độc, gằn từng chữ: “Cô chắc chắn sẽ lột da rút gân, nghiền xương ngươi thành tro!”
“Hay cho một câu lột da rút gân, nghiền xương thành tro. Điện hạ nói được làm được, thần giữ cái mạng này chờ người.” Tạ Vận siết chặt hơn bàn tay đang bóp cằm Ngụy Trạm, cười khẽ: “Nhưng bây giờ, điện hạ vẫn là đừng nên nghĩ đến những chuyện máu me đó...”
“Đêm xuân ngắn ngủi, chúng ta còn có chuyện quan trọng hơn phải làm đấy chứ ~” Tạ Vận nhướng mày, gương mặt tinh xảo dưới ánh đèn mờ ảo càng thêm tuyệt sắc, đôi mắt đào hoa ánh lên vẻ quyến rũ mê người.
Đầu ngón tay mảnh khảnh khẽ lướt trên gương mặt tuấn mỹ, mang theo từng cơn tê ngứa, rồi trượt xuống theo yết hầu, dừng lại chơi đùa nơi cổ áo.
Cái dáng vẻ quyến rũ người này của nàng, nếu không phải từ nhỏ lớn lên dưới sự che chở của Đông Cung, e rằng sớm đã trở thành món đồ chơi trong tay những kẻ quyền quý thích nam sắc.
Ngụy Trạm thừa nhận, Tạ Vận quả thực có dung nhan và phong thái khiến người đời phải đắm chìm, nhưng hắn không thích nam tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT