“Thần chỉ là muốn nhìn cho kỹ xem, trong đôi mắt này của điện hạ, rốt cuộc có bao nhiêu hận ý đối với thần.” Tạ Vận nhìn xoáy vào đồng tử của Ngụy Trạm một cách cực kỳ nghiêm túc, khẽ cất tiếng.
Ngụy Trạm cười lạnh, hai tròng mắt đột nhiên trở nên hung ác, bàn tay to lớn nhanh như chớp giật bóp lấy cổ Tạ Vận, rồi khẽ siết lại.
“Ngươi nói xem là bao nhiêu? Tạ Vận, ngươi năm lần bảy lượt khiêu khích ta, là muốn làm gì? Vội vã muốn ch·ết đến vậy sao?”
Chiếc cổ yếu ớt bị kìm chặt, Tạ Vận cảm thấy ngạt thở, nàng bị ép ngẩng đầu, mặt đỏ bừng vì nghẹn. Theo bản năng cầu sinh, đáng lẽ nàng phải giãy giụa kịch liệt, nhưng nàng không làm vậy.
Tạ Vận nằm đó không hề nhúc nhích, tay cũng không nhấc lên chút nào, mặc cho Ngụy Trạm siết cổ mình đến nghẹt thở.
Cảm giác kề cận cái ch·ết này, dường như khiến cánh đồng hoang vu khô cằn trong lòng lại nhen nhóm một tia hy vọng được sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT