Lãnh binh đánh vào hoàng cung, bất luận lý do là gì, chỉ cần không phải do quân vương bày mưu đặt kế, đều có thể bị định nghĩa là phản quân.
Nếu là người khác nói với Hoắc Tu Trúc muốn đánh vào hoàng cung, Hoắc Tu Trúc chưa chắc sẽ đánh cược cả gia đình và tính mạng để làm chuyện này. Nhưng người nói lời này lại là Tạ Vận.
Trên tay nàng có mật chỉ của thiên tử, có kim bài bên người bệ hạ, lại là mẹ của con vua. Lưng tựa Thẩm gia, Ninh Vương, Gia quận vương và Gia Dương công chúa. Từ ngày biết nàng là nữ tử, thành kiến của Hoắc Tu Trúc đối với Tạ Vận đã dần tiêu giảm.
Hắn vốn tưởng rằng Tạ Vận là lam nhan họa quốc, là nịnh thần, sau lại phát hiện nàng không phải gian nịnh, cũng không phải nam tử. Chuyện lam nhan họa quốc này, cũng không rõ là ai chủ động…
Tóm lại, hắn tin Tạ Vận một lần.
Chọn ngày chi bằng nhằm ngày, Tạ Vận lập tức để Hoắc Tu Trúc điều binh vào thành, hơn nữa còn để Hoắc Tu Trúc đưa Nguyên Nương đến Thẩm gia, để tránh có người lại đánh chủ ý lên người Nguyên Nương.
Khi đến tháng tư, mưa xuân đúng hẹn, sắc trời âm u không trong, tiếng sấm cùng mưa to che giấu tiếng giáp sắt đao kiếm ngoài cửa thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT