Ngón tay trắng nõn mảnh khảnh men theo vành tai hắn xuống đến gò má, rồi đến môi, đi đến đâu cũng là một trận gợn sóng run rẩy.
Tạ Vận cúi đầu sát lại gần mặt Ngụy Trạm, đôi môi lướt qua mi cốt của hắn, từ từ đi xuống, giọng nói mềm mại: “Hóa ra môi của bệ hạ cũng mềm như vậy, trước đây ta lại không hề để ý...”
Lần ở hành cung, lúc Ngụy Trạm ban đêm mất đi thần trí đã muốn hôn môi nàng, nhưng nàng đều nghiêng đầu né tránh, không để hắn được như ý.
Vốn tưởng rằng việc môi răng giao triền đối với nàng là chuyện khó có thể chấp nhận, nhưng sau lần triền miên trước, Tạ Vận kinh ngạc phát hiện hôn môi không ghê tởm như nàng nghĩ, thậm chí còn có chút động tình khó nhịn, quyến rũ đến trầm luân.
“Ban ngày ban mặt, đừng có hồ đồ.” Hơi thở của Ngụy Trạm hơi nặng hơn, hắn nuốt nước bọt, yết hầu lên xuống, người ngả ra sau một chút. Tay hắn vẫn đặt trên tấu chương ở án thư, cố nén sự cám dỗ mà không mắc câu.
“Lần trước cũng là ban ngày ban mặt, bệ hạ đều rất thích thú, sao hôm nay lại không được? Những tấu chương này không có gì khẩn cấp, đều là chuyện có thể dễ dàng giải quyết, hà tất phải vội vã phê duyệt cho xong.”
Tạ Vận hôn lên môi Ngụy Trạm, một tay câu lấy cằm hắn, vuốt ve giữa làn môi, đầu lưỡi chủ động xâm nhập, lôi kéo hắn vào cơn giao triền mê say.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT