Vào đêm, ánh nắng đã tắt hẳn. Bên trong Cần Chính Điện không có đuốc đèn, cửa sổ và cửa điện đều đóng chặt, trong màn giường tối đen như mực, đưa tay ra không thấy năm ngón.
Tạ Vận tỉnh lại từ giấc ngủ say, đưa tay sờ sang bên cạnh.
Trống không, không có một chút hơi ấm, rõ ràng là người đã rời đi từ lâu.
Nàng ngủ thiếp đi vì mệt, không được tắm rửa cũng không mặc quần áo, nhưng bây giờ trên người lại khô ráo mát mẻ, áo trong cũng được mặc chỉnh tề, chất lụa mềm mượt, là loại vải cực kỳ quý giá.
Nhờ phúc của Ngụy Trạm, đây là lần đầu tiên nàng được dùng loại vải quý trọng như vậy.
Với chút bổng lộc và ban thưởng của nàng, còn không đủ cho Nguyên Nương tiêu xài, căn bản không có tiền dư để sắm sửa những thứ này, cho nên nàng ăn mặc đều rất bình thường, không cố ý dùng đồ tốt.
Trong điện rất tối, Tạ Vận mò mẫm xuống giường, đi đến bên cửa sổ, lần theo ánh trăng mà thắp sáng ngọn đuốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT