Tô Manh khóc đến thê thảm.
Khu xưởng đều là người quen, hàng xóm quê nhà với nhau m, mấy nhà đều nhanh chóng chạy ra cửa lên lầu. Vừa đến cửa nhà họ Tô, đã thấy cửa chính mở toang, Tô Manh đang bị mẹ mình, cô Điền Hạnh, đét mông, đánh đến đau điếng. Đôi chân ngắn cũn của Tô Manh giãy giụa loạn xạ, bị đánh đến mức kêu “oa oa” không ngừng.
Tuyết Bảo xỏ dép lê nhỏ chạy tới rất nhanh, nhưng vừa thấy Manh Bảo bị mẹ đánh, cô bé lặng lẽ lấy tay che lấy cái mông nhỏ của mình, dịu dàng nói:
“Mẹ Manh Bảo ơi, dì… dì tha cho Manh Bảo đi được không ạ?”
Điền Hạnh quay đầu lại, Tuyết Bảo lập tức lùi lại một bước, đôi mắt to đầy cảnh giác, sợ nếu mình chạy không kịp thì cũng bị đánh luôn.
Nhưng mà, cô bé không thể bỏ mặc tiểu đồng bọn được! Cô bé hít sâu một hơi, hét to:
“Người lớn không được vô cớ đánh con nít!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play