“Các bạn nhỏ ngồi ngay ngắn nào, cơm trưa tới rồi!” Lâm Tú Uyển đẩy xe đồ ăn vào. Bây giờ nhà trẻ vẫn chưa chuyên nghiệp như mấy chục năm sau, phần lớn việc đều do giáo viên chủ nhiệm tự làm, một người phải lo cho vài chục bé.
Như ở nhà trẻ của họ, giáo viên trực ca sẽ không dạy tiết cuối buổi sáng, mà sẽ đi lấy xe đồ ăn từ căng tin để chuẩn bị cơm trưa, rồi phân phát cho các bé. Mỗi bé đóng mười đồng là có thể ăn trưa nguyên tháng.#buingoclinhTYT
Tất nhiên, mười đồng là chưa đủ, nhà máy sẽ trợ cấp thêm hai mươi đồng, tổng cộng mỗi bé có mức ăn ba mươi đồng một tháng.
Với thời đại này, như vậy đã là rất tốt rồi.
Nhưng Lâm Tú Uyển biết, ba bốn năm nữa, nhà máy sẽ ngày càng xuống dốc, trợ cấp này rồi sẽ bị cắt. Nhưng hiện tại thì vẫn còn khá ưu đãi. Cũng không trách được ai ai cũng muốn có một công việc chính thức, đặc biệt là vào các nhà máy lớn kiểu này, lợi ích quá trời luôn.
Lâm Tú Uyển đẩy xe cơm, nói: “Giờ các bạn nhỏ xếp thành một hàng, đi rửa tay nào.”
Ngày hôm nay, với Lâm Tú Uyển cũng có chút bối rối. Dù sao mấy việc này cô đã bỏ lại phía sau quá lâu. Đời trước xảy ra nhiều chuyện, Tuyết Bảo… đã mất, tinh thần cô sa sút đi nhiều, sau đó liền rời khỏi nhà trẻ luôn.
Giờ quay lại, tất cả cứ như làm lại từ đầu vậy.
Ngay cả chuyện nhắc các bé rửa tay trước khi ăn, cô cũng suýt quên mất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT