Thực ra, ông nội Dung và bà nội Dung cũng từng hơi trọng nam khinh nữ. Thời nay mà còn thế thì đúng là rất hiếm. Hồi chưa có con cháu, họ cũng mong có cháu trai. Nhưng từ khi Tuyết Bảo sinh ra, hai người liền thay đổi. Cô bé nhỏ nhắn vừa ra đời đã xinh xắn như một cục bông tuyết vậy.
Người ta bảo có những đứa trẻ sinh ra là để “báo ân”, nhà họ chính là như vậy.#buingoclinhTYT
Trẻ sơ sinh thường hay quấy khóc. Như Khổng Điềm Điềm ở trên tầng chính là kiểu khóc xuyên đêm, Tô Manh cũng chẳng kém cạnh. Cả ba đều là những đứa trẻ được sinh cùng năm. Nhưng Tuyết Bảo nhà họ thì khác, con bé chỉ cần được ăn no là sẽ ngoan ngoãn vô cùng, dù không biết nói nhưng cũng có thể chơi một mình hàng giờ.
Đêm cũng ngủ rất ngon, chẳng thức dậy mấy lần.
Chưa từng thấy đứa trẻ nào ngoan như thế.
Nên dù có chút thiên vị cháu trai, nhưng ông bà Dung cũng bị cô bé “thu phục” hoàn toàn.
Nhà mình có cô bé cưng như vậy, đáng yêu vô địch thiên hạ như vậy, thế mà lại có người dám bắt nạt con bé? Không thể được! Tuyệt đối không thể!
Bà nội Dung nhìn con trai, Dung Gia Đống bình thản nói:
“Chẳng phải bà ta đã đánh Hùng Bảo sao? Để con qua xem thế nào.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT