Đối với Trường Sinh vị đệ đệ này, Dận Nhưng không ghét. Dận Nhưng thậm chí hi vọng Trường Sinh có thể còn sống, hi vọng hắn có thể ăn uống đầy đủ, có thể nhảy nhót vui vẻ, có thể đi đọc sách tập võ, sau này có thể giúp Hãn A Mã giảm bớt gánh vác. 
Thế nhưng khi nhìn thấy nước mắt của Hãn A Mã khoảnh khắc đó, Dận Nhưng đột nhiên có chút hoảng sợ, hắn lờ mờ cảm thấy mình tựa hồ không còn quan trọng như vậy trong lòng Hãn A Mã.
So với Trường Sinh đệ đệ chưa gặp vài lần, Hãn A Mã càng coi trọng Bảo Thanh ca ca, đối với Tam tỷ tỷ cũng chưa từng làm bộ yêu thương. Còn có những mối bận tâm nhỏ ở Cảnh Nhân Cung. 
Dận Nhưng nằm tựa vào ngực Minh Huyên, lẩm bẩm: "Hãn A Mã trong lòng có giang sơn, có các nương nương hậu cung, có những ca ca tỷ tỷ, đệ đệ muội muội khác... thích nhất Bảo Thanh ca ca, thế nhưng mà..." tựa hồ mình lại không quan trọng đến thế.
Minh Huyên có chút không biết phải làm sao an ủi tiểu gia hỏa, nàng dạy bảo hắn tin cậy Khang Hi, là bởi vì Thái tử bây giờ nhất định phải thật lòng tin cậy, không có con đường thứ hai có thể đi. 
Dù là Khang Hi hoàng đế trong lịch sử, hay là Khang Hi mà Minh Huyên bây giờ đã thấy, đều không phải loại người dễ lừa gạt. Minh Huyên tự thấy mình không thông minh lắm, từ trước đến giờ không dám dạy những chuyện tầm bậy tầm bạ cho tiểu Thái tử. 
Chỉ muốn dùng biện pháp đơn giản, nghĩ đến dùng chân tình đổi chân tình, nếu như so với Thái tử trong lịch sử còn ỷ lại và tin nhiệm hoàng thượng hơn, liệu kết quả có thể tốt hơn một chút hay không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play