Minh Huyên mơ mơ màng màng ngủ một giấc tỉnh lại, chỉ thấy người của nội vụ phủ đi ra đi vào, hướng về phía sườn đông điện khiêng đồ vật. Nhìn kỹ thì thấy toàn là đồ dùng trong nhà quý báu. Căn bản không phải thứ mà đãi ngộ tần vị hiện tại của mình có thể sở hữu, nàng lập tức che ngực, có chút nghẹn lòng.
Đã từng nàng ở ngay trung tâm Bắc Kinh Thành sở hữu một căn biệt thự có thể nuôi gấu trúc, kết quả nghiệt ngã thay lại bị chính mình khiến cho mất đi một phần tư, đây thật đáng buồn biết bao.
Hai chữ "đau lòng" trực tiếp bị Minh Huyên khắc lên trán, cuối cùng dứt khoát mắt không thấy thì lòng không phiền, không nhìn nữa.
"Trẫm vậy mà không đoán sai sao?" Khang Hi nghe nô tài hồi báo xong, nhịn không được cười to nói. Lương Cửu Công vai cũng cố gắng thẳng tắp lên mà nín cười.
Dận Nhưng sinh nhật qua ba ngày, chính là sinh nhật của Tam công chúa. Những năm qua, Dận Nhưng không hề muốn phản ứng. Thế nhưng năm nay, quan hệ hai người đã hòa hoãn, đặc biệt là bây giờ thời gian Trường Sinh thanh tỉnh mỗi ngày càng lúc càng ngắn lại, Dận Nhưng quyết định thì vẫn nên tặng một món quà.
"Ta rất muốn nhìn con diều, bay lên từ không trung, bay lên từ trong đó nha!" Trường Sinh nhìn xem con diều phượng hoàng xinh đẹp, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ vọng.
Dận Nhưng nghe vậy cũng cho người đi gọi thái y, nếu như bọn họ nói có thể, vậy liền mang đệ đệ đi, nếu như không thể...... Thì đem bức tranh chơi diều mà dì từng vẽ cho mình ra cho hắn xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT