Minh Huyên nghe vậy nhìn chằm chằm vào chữ "Nhàn", cảm thấy Khang Hi đang ám chỉ đến mình. Vả lại mặc kệ chữ nào đi nữa? Âm đọc của chữ này nếu thêm một chữ "tần" nữa thì không hay chút nào, nhịn không được liền khiến Minh Huyên nhớ tới hai chữ "ngại nghèo".
Thật đúng là keo kiệt bủn xỉn hết mức! Mới tháng trước Thứ phi Nữu Hỗ Lộc, hắn lại ban thưởng rất nhiều đồ vật mà, sao đến chỗ của mình thì ngoài hai trăm lượng bạc ra, lại chỉ có một trang giấy?
Hỏi thái tử, thế mà không có đổi. Trong cơn uất ức, Minh Huyên thở phì phò tiện tay chỉ một cái... Ấy! Thật lúng túng, làm lại. Minh Huyên cũng không nghĩ tới mình tiện tay chỉ mấy lần đều là chữ "nhàn".
Đi đến cửa đại điện, nhìn trời xanh mây trắng trên cao, Minh Huyên cảm thấy ông trời cũng ghen ghét cuộc sống hiện tại nhàn nhã vui vẻ của mình.
"Thôi được, trừ chữ này không dùng, còn lại điện hạ ngươi chọn giúp ta một cái. Đương nhiên, nếu như có thể thuyết phục hoàng thượng đổi cho ta một cái phong hào tốt hơn." Minh Huyên đưa giấy cho Dận Nhưng, giao trách nhiệm trọng đại này cho hắn.
Chọn phong hào cho dì sao? Dận Nhưng cực kỳ kích động, nghiên cứu từng chữ rất lâu, cảm thấy "nhàn" êm tai, "hiền" mang ý nghĩa tốt, "hiến" cũng không tệ.
Đương nhiên, điều Dận Nhưng hài lòng nhất là, ngay từ đầu, hắn đã đề nghị với Hoàng A Mã là chữ "tiên" trong "tiên nữ", vì trong lòng hắn, dì đẹp như tiên nữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT