Từ khi Thẩm Huy bắt đầu liên hệ với Thẩm Chiêu, hắn ta tự cho rằng mình đang uy hiếp được Thẩm Chiêu, thường xuyên lượn lờ đến Vương phủ, tìm mọi cách gây rối, kiếm chuyện.
Đối với loại người ngây thơ mà ngu ngốc như vậy, lúc rảnh rỗi Thẩm Chiêu cũng lười biếng đùa giỡn vài câu. Dù sao dạo gần đây Triệu Loan có vẻ rất bận, hắn muốn gặp nàng cũng chẳng dễ gì.
Ở hậu viện Vương phủ, đám tình địch thấy gần đây hắn được sủng ái thì cũng đều yên lặng, không ai dám tới khiêu khích nữa, sợ hắn thổi gió bên gối.
Không giống như thời hiện đại ô nhiễm nặng nề, ba tháng đầu năm ở cổ đại tuy không ấm áp lắm nhưng khí hậu lại rất dễ chịu. Nhân lúc trời đẹp, Thẩm Huy chủ động mời Thẩm Chiêu ra ngoài dùng bữa.
Thẩm Chiêu vừa nghe liền bật cười:
“Nếu đệ thật lòng tốt vậy chi bằng giao giải dược cho ta luôn đi. Yên tâm, đã khai cung thì sẽ chẳng có mũi tên quay đầu, ta vẫn sẽ truyền tin cho đệ như thường.”
Kinh Vương điện hạ ghét nhất là phản bội. Nếu Thẩm Chiêu đã dám phản bội nàng thì chỉ còn cách bám lấy Thẩm Huy mới mong sống sót, ít nhất thì đó là suy nghĩ của Thẩm Huy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT