Đối mặt với người ba đang cố tình làm ngơ, Thẩm Thanh suy nghĩ một chút rồi từ bỏ ý định gọi thẳng “Ba”, thay vào đó ông hướng về phòng khách trống trải, lớn tiếng gọi: “Tòng San, mau xuống đây, em trai và Gia Trạch về rồi! Minh Nguyệt, qua đây chào chú, anh họ và anh Diệp Hiên đi!”
“Tới liền tới liền!” Một giọng nữ trẻ trung vang lên từ tầng trên. Vài giây sau, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên trên cầu thang gỗ. Một cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi, tóc tết đuôi cá thấp, gương mặt có sáu bảy phần giống Thẩm Minh Huy, từ trên lầu chạy xuống. Khi đến gần Thẩm Thanh, cô bé dừng lại một chút, gọi một tiếng “Ba”, rồi lao thẳng đến bên Thẩm Bình, ôm lấy cánh tay ông ấy, giọng ngọt ngào: “Chú hai, con nhớ chú quá trời luôn!”
Thẩm Bình đã quá quen với cảnh này, ông xoa đầu cô một cái, cố tình làm rối tóc cô rồi cười nói: “Cháu gái ngoan, chú hai cũng nhớ con lắm!”
Thẩm Minh Nguyệt vì đã tốn cả buổi sáng để chải tóc nên bị làm rối thì không vui, hừ nhẹ một tiếng rồi buông tay ra. Cô quay sang Diệp Hiên và Lăng Gia Trạch, nói: “Anh họ, em cũng nhớ anh lắm! Nếu không phải ba không cho, hôm nay em đã đi cùng Minh Huy ra đón anh và anh Diệp Hiên rồi!”
Lăng Gia Trạch giới thiệu: “Đây là em họ em, Thẩm Minh Nguyệt.”
Diệp Hiên khá có thiện cảm với cô gái hoạt bát này. Anh đưa tay ra, mỉm cười dịu dàng: “Chào em, anh là Diệp Hiên.”
Vì đây là lần đầu tiên gặp Diệp Hiên, Thẩm Minh Nguyệt có phần hơi rụt rè khi đối diện với anh. Cô bắt tay anh một cái, ngoan ngoãn chào: “Chào anh Diệp Hiên!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play