Có lẽ nhờ đoàn quân đi trước mở đường mà Diệp Hiên và Lăng Gia Trạch không phải đi vòng vèo, đến chiều cùng ngày họ đã thuận lợi đặt chân đến thị trấn Hướng Bình.
Vừa vào đến thị trấn, Lăng Gia Trạch liền cảm thấy có gì đó bất ổn, cậu lo lắng hỏi: “Diệp Hiên, anh có thấy nơi này hơi kỳ lạ không?”
Diệp Hiên cũng cảm nhận được sự bất thường. Anh nhìn ra ngoài cửa xe trống rỗng rồi do dự đáp: “Ừm… Đúng là nơi này yên ắng quá mức.”
Nếu người sống sót ở thị trấn Hướng Bình không địch nổi lũ Zombie, hoặc là đã chết hoặc đã bỏ đi, thì đáng ra trên đường phải có Zombie lang thang bị họ thu hút. Còn nếu người dân nơi đây đã dọn sạch thì chắc chắn cũng phải để lại dấu tích sinh hoạt nào đó. Dù là tình huống nào thì cũng không nên im lặng như thế này.
“Khoan đã, dừng xe!”
Lăng Gia Trạch đạp phanh gấp, Diệp Hiên không đợi dừng hẳn đã mở cửa lao xuống, bước nhanh đến một ụ đất ven đường. Anh dùng chiếc xẻng vứt bên cạnh hất vài lần, lộ ra mấy đoạn xương trắng hếu.
“Có chuyện gì thế, sao anh gấp vậy…” Lăng Gia Trạch kéo phanh tay rồi bước xuống theo, nhưng còn chưa nói hết câu cậu đã nhìn thấy những mảnh xương trắng xóa trước mặt, theo phản xạ liền thốt lên đầy kinh hãi: “Đây là… Xương người?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT