Sau khi hai người ăn xong bữa tối, Diệp Hiên lấy ra một hộp dâu tây đã rửa sạch từ không gian và đặt lên bàn. Anh nói: “Giờ vào chuyện chính nhé, tôi hiểu tình hình bên ngoài rõ hơn cậu một chút. Để tôi nói qua về những gì mình biết, rồi hai ta cùng quyết định nên làm gì tiếp theo. Cậu thấy như thế được không?” 
Lăng Gia Trạch gật đầu: “Anh cứ nói đi ạ.” Sau tận thế, cậu gần như không rời khỏi phạm vi của trường học. Cậu biết cả thế giới đang chìm trong thảm họa Zombie, nhưng rõ ràng hiểu biết về thế giới bên ngoài thì không thể bằng Diệp Hiên được. Nghe anh nói trước rồi mới đưa ra quyết định, đó là cách đúng đắn nhất. 
“Trước hết là chuyện vật tư, đồ đạc trong tay tôi đủ cho hai ta dùng cả đời cũng còn dư. Huống chi ngoài kia vẫn còn đầy đồ vô chủ, chỉ cần có năng lực thì đều có thể lấy được, nên mình không cần lo ăn uống gì đâu, cậu cứ yên tâm.” 
Nói đến đây, Diệp Hiên ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Theo tình hình tôi nắm được, loài người đang không ngừng tiến hóa. Cậu vừa mới thức tỉnh dị năng nên chưa cảm nhận rõ, nhưng khi sử dụng dị năng nhiều lần, hấp thụ tinh hạch thường xuyên, cậu sẽ thấy sức mạnh của dị năng giả ngày càng tăng, nhưng đồng thời, Zombie cũng đang tiến hóa. Hôm nay tôi chạm trán với một con Zombie mạnh hơn hẳn mấy con lúc tận thế mới bắt đầu. Tôi có linh cảm rằng, nếu dị năng giả có thể tiến hóa theo thời gian thì Zombie rất có thể cũng sẽ tiến hóa song song với con người.” 
Ngoài lần Lăng Gia Trạch thức tỉnh ra thì chưa có cơ hội dùng dị năng thêm lần nào. Cậu thử ngưng tụ ra một quả cầu băng nhỏ, rồi cảm nhận trạng thái của cơ thể mình, lên tiếng hỏi: “Liệu có giống như trong game không ạ? Kiểu tích lũy đủ kinh nghiệm thì sẽ thăng cấp, rồi khi lên cấp thì quái gặp phải cũng mạnh hơn? Chỉ là càng về sau quái càng khó, một bên do nhà phát triển điều chỉnh, còn bên kia lại do thiên nhiên tự vận hành?” 
“Có thể xem như vậy.” Diệp Hiên đáp: “Một game mà quái tự động thăng cấp, nhưng lại không có cơ chế hồi sinh. Vì Zombie đang tiến hóa từng ngày. Cứ để chúng lang thang ngoài kia mà con người chỉ ru rú trong nhà, sớm muộn gì tình hình cũng phải thay đổi. Người sống không thể mãi trú ẩn, rồi thì cạn lương thực, hoặc Zombie tiến hóa đủ để phá cửa xông vào. Khu biệt thự tuy ít người, nhưng khi Zombie ăn sạch toàn bộ con người trong thành phố, chúng sẽ bị mùi máu và hơi người dẫn đường đến tận đây. Vậy nên cái ý tưởng ở yên trong biệt thự sống đến hết đời thật sự không thực tế chút nào.” 
“Chắc chính phủ sẽ xây dựng các khu an toàn nhỉ? Trong thành phố thì Zombie quá đông, khó xây dựng căn cứ, nhưng ở ngoại ô, nơi có doanh trại quân đội, nhà máy hay các thị trấn thưa dân thì có khả năng lập căn cứ vẫn rất cao.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play