Vừa bước vào cửa, Diệp Hiên đã thấy Triệu Bình đang đi qua đi lại ở hành lang. Nghe tiếng mở cửa, người kia nhanh chóng bước đến hỏi: “Diệp Hiên, tôi nghe nói Lăng Gia Trạch tỉnh rồi, cậu ấy thế nào?” 
Việc Triệu Bình biết tên mình không khiến Diệp Hiên bất ngờ lắm, dù sao anh cũng học ở đại học C suốt bốn năm, dù không nhiều nhưng ít ra cũng có vài người biết đến. Anh đáp ngắn gọn: “Cậu ấy ổn rồi, vừa thức tỉnh dị năng hệ Băng. Hiện đang nghỉ ngơi trong phòng, lát nữa hai chúng tôi sẽ rời đi.” 
Triệu Bình nhíu mày hỏi: “Rời đi? Tuyết phủ kín đường thế này, hai người tính đi đâu?” 
“Về nhà.” Thấy Triệu Bình còn định nói tiếp, Diệp Hiên lên tiếng trước: “Thầy không cần lo lắng đâu, đã đến được đây thì chắc chắn tôi có cách đưa cậu ấy về an toàn.” 
Triệu Bình không biết nên nói Diệp Hiên quá tự tin hay quá liều, nhưng đúng là nếu anh đã vượt tuyết để đến trường học, thì quay về cũng không phải chuyện bất khả thi. Tuy vậy, ông ấy vẫn khuyên thêm một câu: “Hay là chờ thêm chút nữa, tuyết tan rồi hẵng đi?”
Diệp Hiên hiểu ông ấy nói vậy là vì lo cho họ, nhưng vẫn thẳng thừng từ chối: “Không được, tôi đến được là nhờ lớp tuyết dày cản bước lũ Zombie vốn hành động chậm chạp. Nếu đợi tuyết tan, Zombie lại hoạt động được như thường thì chuyện quay về sẽ khó hơn nhiều.” 
“Khoan đã, ý cậu là sau khi tuyết tan thì hoạt động của Zombie sẽ không bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ thấp sao? Cậu nói rõ hơn được không?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play