Nguồn: dembuon
Người dịch: Nghi Phuc
Văn án:
Lý Thu Diễm sau khi biết mình bị ung thư não, cô đã nghĩ quẩn lao ra đường cho ô tô tông chết.
Sau khi chết cô lấy được điện thoại di động của Hắc Vô Thường, bấm lung tung vào được thông đạo luân hồi, sau đó xuyên vào một cuốn tiểu thuyết niên đại.
Đó là năm 1983, sau khi tỉnh lại cô phát hiện mình đã xuyên thành một bà lão, trước đây cô 29 tuổi, bây giờ 60 tuổi, đúng thật là xui xẻo.
Sau đó, cô phát hiện mình có được một không gian di động, có thể mua sắm Taobao, người khác mỗi ngày đều ăn không đủ no, chẳng liên quan gì đến cô, trong không gian có thể mua sắm, mua được đủ loại thức ăn ngon.
Cái gì, lão già chết tiệt đó đã từng tuổi này mà còn muốn cưới Bạch Nguyệt Quang lão ta yêu lúc còn trẻ, lại muốn ly hôn với mình sao? Được, ly đi, ai không ly hôn người đó làm cháu.
Cô phải suốt ngày đối mặt với đủ thứ rắc rối của ba đứa con trai. Muốn chia của cải đúng không? Chia đi!
"Anh cả, mẹ tự xây nhà cho mẹ mà không xây cho chúng ta!"
Người con trai thứ ba ấm ức nhìn hai căn nhà đắp bằng đất của mình.
"Chú nhìn anh làm gì, mẹ còn tự mua xe đạp cho mẹ, bây giờ anh còn chưa có được đây này."
"Đúng đó, mẹ ích kỷ thật đó, ngày ngày đều tự mình ăn ngon uống say, em phải ăn bắp cải, gặm củ cải mỗi ngày!"..