Lý thúc dẫn Tạ Hoài đến biệt viện. Vừa bước vào sân, không biết từ đâu lăn ra một quả bóng đàn hồi, lăn thẳng đến bên chân Tạ Hoài.
Anh cúi xuống nhặt lên, Lý thúc trông thấy liền cười nói: “Hôm nay đám thiếu gia chi thứ trong Thẩm gia bắt nạt tiểu thiếu gia Tử Dương ở sân sau. Thiếu gia bị đánh thức, đứng trên ban công lấy bóng ném xuống. Lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy nổi giận như vậy.”
Nhà cũ Thẩm gia, từ trên xuống dưới toàn thiên vị Thích Hủ, ai nấy đều bảo vệ cậu, đứng về phía cậu. Sáng nay sân sau náo loạn đến mức quỷ khóc sói gào, người hầu ngày thường tai thính mắt tinh, hôm nay lại chẳng thấy ai xuất hiện.
Phải đợi đến khi đám người kia rời đi rồi mới lục đục kéo vào dọn dẹp tàn cục.
Tạ Hoài biết đó là cơn “cơn giận khi vừa ngủ dậy” của Thích Hủ. Ở trong lòng cậu, trời đất bao la, giấc ngủ là lớn nhất. Nhìn quả bóng trong tay, bất giác nhớ đến lần đầu tương ngộ trên đầu tường vào kỳ nghỉ hè.
Nói ra cũng khéo, hôm đó ạnh đang đọc sách trong phòng, bỗng nhiên có một con bướm bay qua cửa sổ, đậu lên sách. Anh đuổi theo bướm ra ngoài, tiện thể ngồi trong sân đọc sách vì thời tiết quá tốt. Nếu không có con bướm đó, hai người có lẽ đã bỏ lỡ nhau. Dù hai nhà có thân thiết đi nữa, cũng chẳng bằng một lần tự nhiên gặp mặt.
Khi ấy, Thích Hủ vô cùng đề phòng anh. Mà bản thân hắn lúc đó, cũng chỉ là bị hấp dẫn bởi một con người mang nhiều tầng lớp như Thích Hủ, có lẽ cũng mang theo chút tâm lý muốn "xem kịch".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT