Trần Gia Minh tay cầm ly rượu nặng trịch, vừa nghe Tạ Hoài nói, cả người cứng đờ, rượu suýt nữa tràn ra ngoài.
Tạ Hoài khẽ nâng cằm. Người hầu lập tức rót đầy ly rượu vừa bị đổ.
Âm thanh ồn ào khuyên can xung quanh dần lắng xuống, không ai dám hé lời. Không khí xem náo nhiệt cũng rút sạch.
Cả hội trường yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ một cây kim rơi.
Bị bịt mắt, thính lực của Trần Gia Minh trở nên nhạy bén. Tiếng rót rượu vang lên rõ mồn một bên tai, còn chiếc ly trong tay nặng đến mức như đè sụp cánh tay.
Giọng nói của Tạ Hoài không lớn, cũng chẳng quá lạnh, thậm chí còn dịu dàng hơn cả lúc họp báo. Nhưng chính cái dịu dàng ấy, kết hợp với vẻ mặt lạnh nhạt và khí chất ngạo nghễ, khiến người ta cảm thấy như đang đối mặt Diêm Vương sống.
Khoảnh khắc đó, Trần Gia Minh mới sực nhớ Tạ Hoài còn trẻ hơn mình vài tuổi. Nhưng hiện trường không ai xem anh là một sinh viên mới thành niên. Với tư cách người thừa kế Tạ thị, anh tàng long ẩn hổ, thủ đoạn sâu không lường được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT