Thích Hủ trong tay còn cầm món quà mua cho Tạ Hoài ở thành phố S. Vừa xuống máy bay đã luôn giữ nó trong tay, định lát nữa về nhà sẽ đưa tận tay, cũng tiện thể xem thử cái nệm sau trận “lụt” hôm trước có còn dùng được không.
Nhưng tình huống hiện tại không thích hợp để tặng quà. Cậu xoay người, đưa túi quà cho Lý thúc, bảo ông đem cất đi.
Tạ Hoài như nhìn ra được gì đó, nghiêng đầu liếc sang chiếc túi kia.
Thích Hủ lập tức nghiêng người, chắn tầm mắt anh lại — nhìn cái gì mà nhìn, có nói là đưa cậu đâu.
Nhưng Tạ Hoài cũng không để tâm đến món quà, ngược lại anh ngẩng lên, nhìn chăm chú vào người đã hai ngày không gặp, ánh mắt không chút che giấu.
Thích Hủ bị ánh mắt ấy quét qua, từng tấc từng tấc lưu luyến, từ chân mày, ánh mắt, sống mũi, môi... rồi dừng lại ở thắt lưng cậu. Dù đã mặc áo khoác, Thích Hủ vẫn cảm nhận rõ ràng hơi thở nóng bỏng kia.
Cậu chợt thấy, mình nói câu kia sai rồi. Người sợ nóng, rõ ràng là Tạ Hoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play