Lại cắn răng chịu đựng thêm một vòng nữa, khi sắp kiệt sức vì mấy buổi học sáng tám giờ liên tục, bọn họ cuối cùng cũng sắp đón kỳ nghỉ đầu tiên của học kỳ—quốc khánh.
Phòng 314 đã bắt đầu bàn bạc lịch trình bảy ngày nghỉ. Lý Ngạn phải về nhà một chuyến vì anh họ sắp cưới, hắn bị giao nhiệm vụ làm chân sai vặt. Còn Phùng Chấn Kiệt thì quyết định ở lại thủ đô chơi, quay sang hỏi Thích Hủ với Tạ Hoài xem có chỗ nào đáng đi không.
Thích Hủ liệt kê một loạt quán ăn vừa ngon vừa có giá tốt, với mấy điểm đến nổi bật mà du khách hay ghé.
Sau đó bị Tạ Hoài, một người thủ đô chính hiệu, bác bỏ ngay: “Đừng tới mấy chỗ đó, thành điểm check-in mạng rồi, mùng một tới đấy chỉ thấy toàn người là người, lãng phí cả ngày trời.”
Tạ Hoài gợi ý cho Phùng Chấn Kiệt vài quán nhỏ giấu trong hẻm và vài công viên ít người biết, nơi nào cũng có thể nhìn được phong cảnh tuyệt đẹp như tranh.
Thích Hủ sống ở thủ đô mười năm, thật ra vẫn chưa thực sự hòa nhập vào thành phố này, càng không tìm được cảm giác thuộc về. Cậu giống như bao người tha hương Bắc phiêu khác, hai chân như bèo trôi, chưa từng bén rễ trên mảnh đất này.
Trước kia thường bị Lý Khải Hưng trêu: rốt cuộc có phải người thủ đô không đấy, sao cái gì cũng không biết?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT