Phòng sáng sủa, cửa kính sát đất chỉ kéo màn voan mỏng, không che rèm chắn sáng, nắng sớm hắt vào từng mảng lớn ánh sáng vàng ấm.
Trên tủ đầu giường, điện thoại bàn vang lên hết lần này tới lần khác. Người trên giường rúc đầu vào trong chăn, nhưng không có tác dụng gì—tiếng chuông chói tai vẫn xuyên qua lớp vải mà chui thẳng vào tai.
Điện thoại vừa ngừng, lại reo tiếp, bám riết không tha. Tần suất và tinh thần bám trụ kiên trì chẳng khác gì một bộ máy lập trình cao cấp.
Tới lần thứ năm, một bàn tay chậm rì rì thò ra từ trong chăn, mù mờ lần mò loạn xạ mới chạm được tới ống nghe đặt trên gối.
Hắn nhắm mắt lờ đờ, vừa áp ống nghe đã nghe thấy giọng quen thuộc: “Thích Hủ, dậy.”
“Giúp tôi xin nghỉ.” Thích Hủ lười biếng, nói gọn lỏn.
Ngoài phòng khách, Tạ Hoài nhìn cửa phòng đóng chặt: “Xin nghỉ phải báo trước một ngày. Bây giờ trợ giảng không duyệt được đâu, xem như cậu trốn học.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play