Tạ Hoài cùng Thích Hủ lên xe rồi, Từ Diệc Thần còn lưu luyến không rời nhìn hai người: “Không thể cho tụi này đi cùng sao? Hai người lén lút thế là định vứt tụi tôi ở lại để tận hưởng thế giới của riêng mình hả?”
Tạ Hoài mặt không cảm xúc, đóng cửa sổ ghế phụ cái rầm. Ngày mai phải cho tên này đi học bổ túc ngữ văn gấp.
“Ai ai ai.” Từ Diệc Thần vừa đập cửa sổ xe vừa nói, “Nói trúng tim đen rồi đúng không, nên thẹn quá hóa giận luôn!”
Xe thể thao rú một tiếng, quẳng cho Từ Diệc Thần một làn khói mù mịt.
Trên xe, Thích Hủ vẫn bình tĩnh, ngồi yên tại chỗ, dáng vẻ tùy người sắp đặt, thậm chí còn có tâm trạng nghịch nghịch hệ thống âm thanh trên màn hình xe.
Tạ Hoài lái xe, liếc sang cái màn hình một cái rồi đưa tay lên xoa trán: “Tính phá xe hả?”
“Không, đang tìm nút báo động khẩn cấp nằm ở đâu.” Thích Hủ đáp tỉnh queo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play