“Đúng là số khổ mà!”
Tô Tuyết Tuyết cúi đầu ăn cơm, âm thầm thề không bao giờ phàn nàn nửa lời về chuyện ăn uống nữa. Trước mặt ba người này, nàng nói gì cũng sai, cũng đều là vô cớ gây rối. Đối phương thế nào cũng có thể nói nàng á khẩu không trả lời được, không ít lần làm nàng thật sự cảm thấy mình chính là tội nhân mà!
Ba huynh đệ sau khi ăn cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Dù sao, khi đại ca còn sống, Tô Tuyết Tuyết chưa từng xuống bếp. Sau khi đại ca qua đời không bao lâu, tẩu tẩu cũng vì quá đau buồn mà nằm liệt giường không dậy nổi. Hôm nay coi như là lần đầu tiên nàng xuống bếp, nên thực ra bọn họ cũng không ôm quá nhiều hy vọng, đặc biệt là khi biết Tô Tuyết Tuyết còn không biết nổi lửa, càng làm cho họ chuẩn bị tinh thần rằng đồ ăn nàng làm còn không ngon bằng cơm của tứ đệ. Kết quả lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của họ.
“Tẩu tẩu nấu ăn ngon thật.” Khâu Trọng Đức ăn ngấu nghiến xong, tươi cười rạng rỡ nói với Tô Tuyết Tuyết, “Thật là quá lợi hại!”
“Xác thực là hảo thủ nghệ.” Khâu Thúc Ý cũng không chút nào keo kiệt lời khen ngợi Tô Tuyết Tuyết.
“Món này gọi là gì? Món Trư Đề Bàng này làm thế nào vậy? Ta lúc trước vì chăm sóc người trong nhà, còn đặc biệt đi học nấu ăn, vị sư phụ kia lại không dạy ta cách làm Trư Đề Bàng như thế này, hơn nữa hương vị rất phi phàm. Không hiểu tẩu tẩu làm thế nào? Ta thật sự không biết tẩu tẩu có tay nghề tốt như vậy, sợ là thật sự nhặt được bảo vật rồi. Đáng tiếc đại ca đã đi, nếu không chắc chắn sẽ cao hứng thật sự, nhưng cũng là tiện cho ba chúng ta. Ai… Đại ca cũng thật là, vì sao lại sớm từ bỏ như vậy, vì sao không muốn…”
Khâu Quý Lăng siết chặt đôi đũa trong tay, cảm xúc hơi chút cô đơn nói:
“Bất quá tẩu tẩu thật là tài nghệ bậc nhất, sau này chuyện bếp núc cứ làm phiền tẩu tẩu. Nếu có gì cần mua, cứ tìm tam ca mà lấy bạc. E rằng tẩu tẩu không quen đường, nếu ra ngoài nhớ gọi chúng ta đi cùng. Bản thân cũng không nên tự ý đi ra ngoài. Ôn Hương trấn tuy rằng xem như một tiểu trấn dân phong thuần phác, nhưng tẩu tẩu cũng phải cẩn thận. Nếu gặp phải bất trắc, một mình tẩu tẩu cũng không cách nào tự bảo vệ mình. Nhớ kỹ phải đề phòng đàn ông độc thân trong trấn, cho dù là đàn ông có gia thất cũng tuyệt đối không nên quá mức tiếp cận, trừ phi đặc biệt cần thiết, cố gắng đừng ra ngoài. Nghe nói hôm nay tẩu tẩu ra cửa lại đi nhầm cổng. Tẩu tẩu sao lại không biết đường, cũng không thể đi nhầm cổng chứ. Tam ca, nhớ dán câu đối hai bên cửa, để tẩu tẩu nhớ kỹ, đừng lại đi nhầm cổng. Đúng rồi, tẩu tẩu có biết chữ không?”
“Biết.” Khâu Quý Lăng một tràng thao thao bất tuyệt cuối cùng cũng dừng lại vì một câu hỏi, Tô Tuyết Tuyết cuối cùng cũng có cơ hội lên tiếng, vội vàng đánh trống lảng hỏi:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT