Sau khi dỗ dành thành công Tô Tuyết Tuyết, Khâu Quý Lăng cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn thật sự lo lắng nàng sẽ giận dỗi mình mãi, nhưng nếu cứ khăng khăng gả cho Nhị ca hay Tam ca thì chẳng phải là mất nhiều hơn được sao…
Ôi, đối phó Tô Tuyết Tuyết quả nhiên không thể dùng vũ lực, phải năn nỉ ỉ ôi, dùng nước ấm nấu ếch xanh, từ từ làm nàng trong lòng chứa chấp hắn, như vậy mới có thể cuối cùng ôm được mỹ nhân về.
Tô Tuyết Tuyết cũng ngẩn người nửa ngày, nghĩ lại còn có bánh bao nóng, lát nữa Khâu Trọng Đức về thì để hắn tự lấy ăn. Nàng liền không đi về phía phòng bếp nữa.
“Nương, nương, Tứ thúc…” Khâu Chính Nhạc có chút khó hiểu, đoạn lời nói dài ngoằng kia hắn nghe mơ hồ vô cùng, bối rối hỏi Tô Tuyết Tuyết: “Tứ thúc ức hiếp Nương sao?”
“Không…” Tô Tuyết Tuyết không dám để thằng bé này hiểu được, nói với Khâu Chính Nhạc: “Hôm qua Tứ thúc con mắng Nương của con, nên Nương giận thúc ấy thôi.”
“Ưm….” Khâu Chính Nhạc hiểu ra gật đầu, sau đó nắm chặt nắm tay nói với Tô Tuyết Tuyết: “Chờ Chính Nhạc… Chính Nhạc lớn lên, giúp nương… Ức hiếp lại!”
“Được, Mẫu thân đúng là không uổng công yêu thương Chính Nhạc.” Tô Tuyết Tuyết bị tiểu nhân nhi trong lòng chọc cười, xoa nắn khuôn mặt nhỏ của hắn, thật lòng vô cùng yêu thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play