Tô Tuyết Tuyết thật sự là bất đắc dĩ, nàng thực sự không có bất kỳ tài năng đặc biệt nào để kiếm sống.
Đúng lúc nàng đang ngồi xổm ở đầu hẻm, buồn bực khôn xiết, Vưu Khanh Trạch lại xuất hiện.
“Ô, đây chẳng phải Tô nương tử sao? Sao lại ngồi xổm ở đây vậy?” Vưu Khanh Trạch nho nhã cười, hỏi Tô Tuyết Tuyết, “Lại lạc đường nữa sao? Không tìm thấy đường về nhà à?”
Tô Tuyết Tuyết hơi lúng túng, sao chuyện tốt của nàng thì không ai biết, mà chuyện xấu lại đồn xa ngàn dặm, nàng chỉ lạc đường một hai lần thôi mà ngay cả đại nhân họ Vưu cũng biết…
“Không, ta ra ngoài đi dạo giải sầu, suy nghĩ một chút chuyện.” Tô Tuyết Tuyết xấu hổ cúi đầu, nàng thở dài nói, “Cũng không biết làm cách nào mới có thể kiếm được ngân lượng.”
“Sao vậy? Tô nương tử còn thiếu ngân lượng sao?” Vưu Khanh Trạch cũng giật mình, Khâu gia bây giờ chính là phú hộ nhất đẳng trên trấn mà.
“Không, ta muốn lén lút tích cóp chút bạc, Tam lang hắn quản ngân lượng, giữ chặt lắm, ta trên người không có nửa xu nào.” Tô Tuyết Tuyết cũng kể lể việc nhà với Vưu Khanh Trạch như thể đang than thở với người thân, “Thật sự là hết cách rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play