Sau khi cự tiên cung Đôn Hoàng thành mạnh mẽ chia ra làm hai, cung nữ hoạn quan được phái đi Dịch Đình cung giống như bị đày vào lãnh cung, không được chào đón, nhóm người này phần lớn là nhân vật nhỏ không được thế không được sủng ái, lúc đầu còn có chút mong muốn dựa vào đầu cơ tranh thủ địa vị nhân vật quyền thế, chủ động từ Tử Kim cung chuyển vào Dịch Đình cung, sau đó nhìn thấy vị tân chủ tử thần long thấy đầu không thấy đuôi kia, căn bản là không có dấu hiệu nhập trú, lập tức lạnh lòng, vội vàng nhét bạc đưa tiền lì xì cho Nội vụ phủ, cỏ đầu tường đổ về Tử Kim cung.
Hôm nay lưu lại không đến một trăm người trông coi hai cung tứ điện vắng vẻ, cộng thêm một tòa Ngự Cảnh Uyển phong cảnh rất tốt thì cũng chỉ là làm chút việc vặt vãnh, thừa long vô vọng, nửa điểm dầu mỡ cũng không có, vài ngày trước còn có một vị nữ quan không cẩn thận, gây tai họa cho tiểu thống lĩnh kỵ binh Kim Ngô Vệ, cũng không dám lộ ra, nếu không phải tên thống lĩnh cả thành đều biết có mùi hôi nách này lỡ lời, truyền tới tai cung chủ Tử Kim Cung rồi bị chém đầu thị chúng, thì chừng còn bị chà đạp thân thể vài lần nữa.
Ngự Cảnh Uyển mô phỏng theo hoa viên hoàng thất Trung Nguyên mà xây, thành Đôn Hoàng xây trên cát vàng, tòa vườn này chỉ cung cấp nước hạng nhất này đã tốn hao cự vạn, có thể tưởng tượng được việc lúc trước ma đầu Lạc Dương mang đến cho thành Đôn Hoàng bao nhiêu áp lực.
Nhưng mà đối với tiểu hoạn quan mà nói, cung chủ mới của tòa Tử Kim cung kia cũng tốt, thủ tịch ma đầu Bắc Mãng chưa bao giờ lộ diện của tòa Dịch Đình cung này cũng được, đều là đại nhân vật đáng sợ xa không thể với tới, vẫn là càng hy vọng cả đời cũng không cần gặp mặt mới tốt.
Tiểu đồng tử họ Đồng, mười hai mười ba tuổi, bộ dạng thanh tú gầy yếu, mùa đông năm ngoái khi vào cung bái một lão hoạn quan làm sư phụ, đổi tên thành Đông Thọ, trong nhà nghèo khổ đến cực điểm, cha mẹ thân thể nhiều bệnh, mấy muội muội đều phải chết đói, hài tử nghèo còn bé mà đã phản quản lý gia đình, cũng không có ruộng đất không có tay nghề, cho dù làm ăn mày lại có thể xin mấy miếng cơm về nhà đây?
Lúc ấy hài tử mới chín tuổi cắn răng một cái liền căn cứ vào biện pháp trong lúc vô ý nghe được, tư bạch thân thể, máu tươi đầm đìa đau ngất ở trong tuyết bên ngoài bắc môn của Địa Tạng bản nguyện, được lão hoạn quan xuất cung thu mua nguyên liệu nấu ăn nhìn thấy, mang về nói giúp hắn ở phủ Nội vụ, khuyên can mãi, dùng chút nhân tình cẩn thận tích góp từng tí một cả đời kia, mới mang được theo hài tử số khổ này vào cung làm tiểu thái giám, không ngờ hài tử này lại tư bạch không sạch, sau khi nằm ba tháng mới khỏi hẳn, lại bị xách đi thận hình phòng để tịnh thân một lần, hài tử thiếu chút nữa không thể sống qua mùa đông kia, cũng may lão hoạn quan có chút tiền, tất cả tiêu hết ở trên việc sinh dưỡng đứa nhỏ này, lúc này mới bảo vệ được tính mạng, đứa nhỏ hiểu được việc mình đã mang ơn, không hề chần chừ bái lão hoạn quan làm sư phụ, đây chính là lai lịch của Đông Thọ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT