Buông họa trục xuống, lật xem bút tích của cô cô khoai lang, nghìn bài một điệu nét chữ, rõ ràng, đây là bút phong ly tóc làm tâm đầu bút bằng lông thỏ, cái gọi là chữ do tâm sinh, kỳ thật cũng không quá chuẩn, dù sao thì người viết chữ tốt cũng nhiều không kể xiết, nhưng cộng thêm dùng bút loại nào, nhất là với loại người để tâm vào chuyện vụn vặt kia, thì trên đại thể có thể đoán được tám chín phần mười rằng nữ tử này không hổ là người sủng tranh hoàng hậu với đương kim nữ đế của Bắc Mãng, tuy là bút nghiêm cẩn chữ nhỏ đoan trang, cực kỳ chú ý quy củ cách điệu, nhưng chỉ tính riêng chữ mà nói, thì hạ bút lại hận không thể nhập mộc tam phân, Từ Phượng có chút hiểu được nàng làm thế nào mà dạy ra một vị nữ tử như khoai lang rồi.
Chậm rãi xem qua, phần lớn là sự tích kiêu hùng của ma đầu giang hồ Bắc Mãng thành danh đời trước, chỉ đọc sách, rất nhiều chỗ đặc sắc cũng đủ để vỗ bàn tán dương, khoai lang giỏi hiểu lòng người xách theo một bầu rượu kiến xanh từ Bắc Lương vận chuyển tới, Từ Phượng Niên rốt cục cũng nhìn thấy trận chiến Cửu Kiếm của kiếm trủng Ngô gia kia, cô cô khoai lang cũng là thể loại nghe lời đồn, nhưng mà so với người bình thường ba hoa chích chòe, văn tự của vị "Nhị vương" Đôn Hoàng thành này đáng tin hơn rất nhiều, bản thân nàng chính là cao thủ võ đạo đứng đầu, dưới ngòi bút ít ỏi mấy trăm chữ, cũng khiến Từ Phượng Niên nhìn thấy mà giật mình.
Từ Phượng Niên nhìn đi nhìn lại mấy lần, vẫn chưa hết ý, thổn thức nói: "Thì ra là thế."
Hai thế hệ kiếm mộ Ngô gia hai trăm năm trước, được xưng thời gian là kiếm mộ xuất hiện anh tài lớp lớp kinh thải tuyệt diễm nhất, chín vị Kiếm đạo tông sư, một vị đỉnh cao Thiên Tượng Cảnh, hai vị đạt tới Chỉ Huyền, một gã Kim Cương Cảnh, cộng thêm năm tiểu tông sư còn lại, có thể tưởng tượng được rằng chỉ cần cho một thế hệ Ngô gia này thời gian, cho dù tính cả chết già một hai người, thì cũng có thể làm được một môn ngũ phẩm tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả! Đối với việc cửu kiếm Ngô gia đi Bắc Mãng, Từ Phượng Niên chỉ là nghe được từ một gã thủ các nô nói, lúc ấy Bắc Mãng có một gã kiếm sĩ tự xưng là Lục Địa Kiếm Tiên hoành không xuất thế, tuyên bố Trung Nguyên không có kiếm.
Nhưng mà đối với cách nói này, Từ Phượng Niên cũng không cho là thật, Ngô gia tuy rằng mắt vẫn cao hơn đỉnh, thủy chung khinh thường kiếm sĩ thiên hạ, nhưng dù hành động theo cảm tính, cũng không đến mức khuynh sào mà đến hết Bắc Mãng như thế, trên đường du lịch hắn cũng hỏi qua Lý Thuần Cương, lão đầu da dê chỉ là gầm gầm gừ gừ nói một câu tây kiếm đông dẫn, cũng không giải thích nữa.
Bằng vào nội dung cô cô khoai lang viết, Từ Phượng Niên hiểu đại khái được một điều, là cửu kiếm đối vạn kỵ, không phải tự mình chiến đấu, mà là giao cho một người mạnh nhất, vị kiếm quan Thiên Tượng cảnh kia làm trận nhãn, tám người thay phiên làm kiếm chủ kiếm thị, cuối cùng thành một tòa đại trận ngự kiếm kinh thế hãi tục, có thể tưởng tượng được ra cái cảnh tượng vạn kỵ đông như kiến kia gắt gao vây quanh chín người, hoang vu mà máu tanh, từng tốp từng tốp thiết kỵ xung phong, hơn nữa còn là cảnh phi kiếm lấy đầu lâu trăm ngàn lần, đây là kiếm khí tung hoành đáng ca đáng khóc đến bực nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play