Từ Phượng Niên tiện tay ném thanh phế kiếm từng được xưng tước ngọc như bùn kia đi, lại hỏi một câu: "Ai cho ngươi nói hai chữ Kiếm Lai?"
ma đầu Chung Ly đã quen tác oai tác quái trên Lục Ngải Sơn giờ hai tay gắt gao bắt lấy bàn tay của kiếm sĩ trẻ tuổi này, hai chân có thế nhưng vô lực đạp đạp, nhìn như là đang co quắp, vừa bấm một cái, gã liền giật mình khi cảm thấy khí cơ toàn thân đều đã tán loạn, liều mạng súc lực mà vẫn không có kết quả, đây mới thật sự là chỗ đáng sợ, nếu là bình thường, có người dám can đảm càn rỡ vô lễ như thế, còn không bị gã lấy kiếm băm thành thịt băm cho chó ăn sao, nhưng với vị thanh niên ma đầu còn mạnh hơn gã này thì tình thế trước mắt giờ đã là lực bất tòng tâm, sắc mặt gã từ đỏ đã chuyển sang xanh tím, liều mạng mà gian nan thở dốc nói: "Nghe nói L Vương Triều y Dương có kiếm Lý Thuần Cương từng nói hai chữ kiếm lai, là tấm gương cho kiếm sĩ chúng ta, ta liền trộm học lấy ra trộm dùng, nếu công tử có chút bất mãn, bản tiên, không không, Chung Ly Hàm Đan ta liền không nói nữa, đời này cũng không nói tới hai chữ này nữa ..."
Từ Phượng Niên ồ một tiếng, giơ tay lên, nhìn như hời hợt mà vỗ một cái vào đầu tên tiên sư thảo đường này, sau đó thì cái đầu kia liền rơi ra khỏi phần thân, sau khi rơi xuống đất thì lăn ra thật xa, Từ Phượng Niên vứt bỏ thi thể không đầu, nhẹ giọng cười nói: "Hai chữ Kiếm Lai, hai chữ bình thường này mà ngươi hứa hẹn không nói lần nào nữa thì cũng rất khó đấy, vì không để cho ngươi thất tín, đành phải giúp ngươi một phen."
Thị đồng vừa rồi đưa kiếm cho Chung Ly Hàm Đan, nhìn thấy chủ tử chết bất đắc kỳ tử thế liền bất chấp tất cả, cũng không suy nghĩ sâu xa rằng vì sao mà chủ tử chỉ trúng một chiêu mà đã bỏ mình, chỉ cho là vì bị tiểu nhân tính kế hoặc sơ suất nên mới vậy, gã đoạt lấy danh kiếm của một gã tôi tớ nâng kiếm khác, sau khi leng keng rút kiếm ra thì đỏ mắt giận dữ mắng mỏ: "Tên tạp chủng quê mùa phát rồ này, biết tiên sư Chung Ly là Lư chủ đời sau của Trầm Môn ta không? Nhất định phải khiến ngươi ngũ mã phanh thây, chết không có chỗ chôn!"
Kiếm đồng dưới cơn thịnh nộ bổ một kiếm tới, với mấy kẻ tu vi võ đạo không kém như đám người Hàn Phương Trương Tú Thành vừa nhìn liền biết tên này thế mà không thể khinh thường.
Năm ngón tay của tay trái Từ Phượng Niên hóa trảo, cái đầu lâu vừa lăn ra một vệt máu dài kia bỗng chốc bay trở về, vừa hay lại bị một kiếm của kiếm đồng bổ thành hai nửa, nhưng mà đống máu me bắn tung tóe ra kia lại đều bị một tầng ảo ảnh đẩy toàn bộ ra ngoài, khiến cho mặt của tên kiếm đồng ương ngạnh xuất kiếm dính đầy máu đen, một kiếm này của gã có thể bổ đôi đầu chủ tử như chặt dưa thái rau, thế nhưng lại cứ lơ lửng cách đỉnh đầu của tên thư sinh đeo kiếm khoảng ba bốn tấc, bất luận gã tăng thêm lực đạo như thế nào, đều bổ không xuống được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play