Hàn Phương ngồi ở trước thư án, vuốt ve một thanh kim đao bóp ti lăng văn, đây là dụng cụ trang trí có tính thực dụng không lớn, hắn đang định lúc nào cầm nó đến chỗ cầm đồ đổi chút tiền bạc, để giải quyết khẩn cấp cho cái túi tiền khô quắt, buông kim ti đao xuống, trên bàn còn có một cục chặn giấy Kim Cương Kinh khắc từ ngà voi, ngón tay Hàn Phương sờ đống chữ nhỏ được khắc dấu trên chặn giấy, nặng nề thở dài một tiếng, một văn tiền chết đói anh hùng hảo hán mà.
Nơi Hàn Phương ở ngay trên lầu sảnh Trung Nghĩa, đẩy cửa sổ ra là có thể nhìn thấy cây đại kỳ Hạnh Hoàng dựng trên quảng trường đá xanh kia, hắn không giống rất nhiều hán tử trong trại vào rừng làm cướp chỉ để cho vui kia, mấy năm nay thủy chung giữ mình trong sạch, không có bắt cóc nữ tử lên núi làm công cụ tiết dục, những lần trước xuống núi đến đại thôn trang giết phú chia nghèo, hoặc là chặn đường cướp đường, gặp phải những tiểu nương xinh đẹp kia, đều phân phát cho huynh đệ dưới trướng, mấy vị huynh đệ Tống Quỳ Phương Đại Nghĩa đứng đầu cũng không tham tiền, duy chỉ có thích tranh giành ghen tuông trên người nữ tử mà thôi, mỗi lần cả hai xắn tay đánh lên đánh nhau hắn cùng Trương Tú Thành đều phải đi khuyên can mới có thể dàn xếp ổn thỏa, giống như lần Tống Quỳ bị chém đầu ở trên pháp trường này, mấy phòng thê thiếp của hắn còn lưu lại trong trại, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đêm nay liền trở thành đồ chơi của các huynh đệ còn lại, đây cũng là nguyên nhân Hàn Phương không muốn cưới vợ nạp thiếp, làm giặc làm phỉ, ít có thể an hưởng tuổi già, có thể sống đến năm trăm tuổi chính là ông trời khai ân ban thưởng, vào lúc trại còn cường thịnh, ngoại trừ những người mang theo gia đình, thì phải có hơn hai trăm huynh đệ có thể cưỡi được ngựa giết được người, gào thét thành gió, phụ cận quanh mấy trăm dặm Lục Ngải Sơn không có quan quân trấn binh, quan phủ cũng bất lực trong việc tiêu diệt thổ phỉ, nếu mà dám chống lại trại của hắn, không bị hắn đến quan nha chém một loạt đầu thì các quan lão gia sẽ phải thắp hương rồi.
Chỉ là hôm nay đại thế của trại đã mất, thủ hạ đắc lực chỉ còn mười mấy đao khách cùng ngựa, rất nhiều kẻ xưng huynh gọi đệ uống máu ăn thề năm đó giờ đã chết, còn sống thì phần lớn đều đã đi lên núi bỏ lại trại, người lưu lại đều là thương bệnh binh, nuôi báo cô ở trong trại, đã thế lại còn khó tính, không ghét bỏ không có nữ nhân mới mẻ thì chính là oán giận rượu thịt không đủ, Hàn Phương cũng tự biết đây là vì thanh danh mà mệt mỏi, rất nhiều lời cũng khó nói ra khỏi miệng, thậm chí cũng không thể bày ra chút sắc mặt, hiện giờ người có thể nói lời thật lòng, cũng chỉ còn lại có Trương Tú Thành có gia thế tương đương, cây đổ bầy khỉ tan không đáng sợ, dậu đổ bìm leo mới gọi là lạnh lòng người.
Mấy cái trại như cái trại ăn xin ở phụ cận đã dốc hết sức dùng hoàng kim bạch ngân cùng nữ tử xinh đẹp ra để dụ dỗ, thế nên đã gom lại được rất nhiều nhân mã, thường thường hay mang theo huynh đệ đến dưới chân núi chém giết tiêu dao thống khoái, mấy hương bảo của thôn trang lúc trước có bí mật quan hệ với Lục Ngải Sơn thì giờ đều không nhớ tình cũ, những đương gia kia làm việc không từ thủ đoạn, chưa bao giờ chú ý, thậm chí có mấy tên đều có mắt đi mày lại với bộ khoái của quan phủ và quân đội, khi một lượng lớn bạc chui vào túi tiền của những người này, chúng liền hỗ trợ giải quyết mấy công việc bẩn thỉu cho cửa công mà quan sai của cửa công không làm được.
Trước đó không lâu, một vị quan lại có giao hảo với trại Ngân Bình, đã bỏ ra năm trăm lượng bạc lén mời kẻ xấu của trại, đến thôn trang tắm máu tàn sát sạch sẽ một nhà trên dưới mười mấy người của một gã tiểu lại chuyên viết đơn kiện của nha môn, đều, ngay cả mấy hài đồng còn nhỏ cũng không buông tha, nghe nói cứ như vậy mà bị treo ở trên trường mâu.
Một ít trại khác thì vứt mặt mũi cam tâm đi làm chó cho mấy vị quản sự Trầm Môn của Thảo Đường, nhận cha nuôi thúc phụ, thậm chí còn có một vị trại chủ bốn mươi mấy tuổi nhận một nữ tử tuổi còn trẻ của thảo đường làm mẹ nuôi, đơn giản vì nàng là sủng thiếp của một vị ma đạo hung phách trong thảo đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play