Thổi mớ vàng mã đã đốt sạch, Đào Tiềm Trĩ vỗ tay một cái, đánh bay tro tàn, chậm rãi đứng lên nói: "Không làm lỡ ngươi uống rượu."
Ba mươi mốt kỵ binh lặng lẽ lên ngựa, tên tâm phúc giáo úy xuất thân lính trạm gác di động kia giục ngựa chạy tới, sau khi tới gần Đào Tiềm Trĩ, trầm giọng nói: "Tướng quân, trong vòng phương viên ba dặm, không có gì khác thường."
Đào Tiềm Trĩ gật đầu, cười nói: "Còn tưởng rằng đám sâu mọt hoàng thất lừa gạt công huân sẽ nhân cơ hội ta bị giáng chức, chạy tới bêu riếu ra sức đánh chó rơi xuống nước, xem ra là ta đánh giá cao lòng can đảm của bọn chúng rồi."
Giáo úy âm u cười lạnh nói: "Tướng hùng hùng một tổ, những tên bị thịt này mặc ngân giáp đeo ngân đao, có thể mang ra dũng phu mạnh mẽ gì chứ, tới 100 kỵ binh đều nhét vào kẽ răng của chúng ta."
Đào Tiềm Trĩ ngẩng đầu nhìn bầu trời xám xịt, vẫn không hề có dấu hiệu mưa sẽ ngớt, thu tầm mắt lại bình tĩnh nói: "Trở về thành."
Tiếng sấm tiếng mưa rơi tiếng vó ngựa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play