Trong miệng Từ Phượng Niên đang nhai một cây cam thảo được vừa ngón tay tùy ý lau đi bùn đất, ước chừng là cách đống lửa gần, nên ý cười trên mặt có chút ấm áp.
Mười hai thanh phi kiếm.
Huyền Giáp, Thanh Mai, Trúc Mã, Triêu Lộ, Xuân Thủy, Đào Hoa, Nga Mi, Chu Tước, Hoàng Đồng, Tỳ Phù, Kim Lũ, Thái A.
Những cái tên này đều rất nho nhã, so với những cái tên nha hoàn như khoai lang dưa chuột của Ngô Đồng Uyển thì thanh tú hơn vô số.
Lần thứ hai ra ngoài du lịch, nhìn thấy cao nhân cũng coi như không ít, giống như bên sông Quảng Lăng thế tử điện hạ bị phiên vương Triệu Nghị nói là ngoan đồng cầm vàng trong phố xá sầm uất vậy, hấp dẫn rất nhiều nhân vật đứng đầu giang hồ, những nhân vật phong lưu này, trong mắt thế tử điện hạ bất luận về thân thủ mà chỉ nói tình người, vẫn là không sánh được với lão Hoàng, cũng chỉ có lão đầu lông cừu hay ngoáy mũi kia xem như là gần đến.
Còn nếu đánh giá phong phạm cao thủ, thì Vương Tiên Chi ở thành Vũ Đế bay vào Đông hải như một đạo kinh hồng khiến cho mặt nước gần biển nâng lên hai mươi trượng kia, cái gọi là lực bạt sơn hà, không gì hơn cái này, đại quan tử Tào Trường Khanh cũng rất phù hợp với hình tượng nho sĩ, duy chỉ có vị Đào Hoa Kiếm Thần tặng kiếm này là làm cho thế tử điện hạ có chút tiếc nuối, Đặng Thái A cưỡi lừa xách cành hoa đào, kiêm đủ tiên phật khí, nhưng sau khi gặp mặt, tướng mạo bình thường thì không nói, thế mà lại là một đại thúc trung niên làm cho người ta có cảm giác cực kỳ vô hại, đã thế lại còn thích cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT