Từ Phượng Niên đi ra mấy bước, xoay người nhìn theo một người một mộc kiếm đi trên con đê dài, Thanh Điểu đứng bên uyển chuyển mà hàm xúc, Lữ Tiền Đường thần tình trang nghiêm, trong bụng cũng đầy hồ nghi, đoán không ra thân phận của thanh niên hủ lậu nghèo kiết xác kia, sao có thể quen biết với Từ Phượng Niên, người có của cải hùng hậu chỉ thua đương kim thiên tử, có thể nói những người lai vãng bên cạnh họ Từ đều là huân quý, Đông Việt kiếm sĩ đã biết Bắc Lương Vương Phủ trong tháng giêng náo nhiệt vô cùng, đám quan viên xuất hiện ở Bắc Lương Vương Phủ từ đại thụ đến tiểu thừa, có thể nói mỗi người đều là tướng soái biên cương hoặc quan lớn một phương, gặp gỡ thế tử điện hạ, trên mặt cũng phải ân cần cười theo, hận không thể cười rộ ra mấy đóa hoa với tư thế ân cần cẩn thận.
Từ tận đáy lòng, Lữ Tiền Đường mơ hồ cảm thấy nam tử cầm kiếm gỗ chắc chắn có xuất thân thấp hèn, chỉ là gã cũng thật không dám tin tưởng mà thôi, hoặc có lẽ là không muốn tin tưởng, đối với gã mà nói, thà rằng Từ Phượng Niên là một chủ tử lòng dạ không có chí hướng hoặc giả thối rữa một chút, người hầu đứng bên cũng được ung dung chút.
Một Từ Đại Trụ Quốc đã đủ gã đến thở còn không dám rồi, nếu Từ Phượng Niên lại là người có dã tâm bừng bừng với hùng tài đại lược, gần vương như gần cọp, ngày hôm nay chọc Tĩnh An Vương, ngày mai lại đến phiên Nghiễm Lăng vương? Sau này thì sao? Đối với Lữ Tiền Đường người một lòng theo đuổi kiếm đạo liệu còn có thể sống được mấy năm mà luyện kiếm?
Cùng Thanh Điểu trở về khách sạn, Từ Phượng Niên tự hỏi tự trả lời nói: "Ôn Hoa không có bằng lòng gặp Lý Thuần Cương, ta nếu như nói lên danh hào ‘lão Kiếm Thần’, ngươi nói xem tiểu tử kia có phải hay không sẽ hối hận muốn chết? Ta nghĩ là y chắc chắn sẽ hối hận, dù cho hận không thể lăn lộn ra đất, cũng sẽ không giống như vậy nói đi là đi luôn rồi, đây cũng là điểm ta không bằng Ôn Hoa, y luôn hành động đúng bản tâm của mình, năm đó mỗi lần tỷ võ chiêu thân, y đều điên điên khùng khùng đi tới võ đài, hiệp sĩ nhà khác đều là nhảy lên đài một cách tiêu sái, y lại cứ phải đàng hoàng từ thang lầu đi lên, làm bộ da mặt dày, trong lòng thật ra đã biết sẽ bị khinh bỉ, nhưng mặc kệ bị đánh xuống lôi đài bao nhiêu lần, không rõ là muốn có một có cơ hội luyện tập cùng người khác luận bàn so chiêu hay là muốn giả làm một trang hảo hán, y vẫn làm, kết quả cuối cùng cũng không thấy y học ra được cái gì.
Việc gì phải khổ như vậy!"
Lẩm bẩm một lát, Khương Nê cùng lão Kiếm Thần vừa vặn xuất môn du thưởng hồ Sấu Dương, Từ Phượng Niên thu lại tâm tư, khuôn mặt tươi cười đi qua chỗ hai người, kết quả không ai trong hai người để ý tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT