Đợi Thanh Điểu cùng Lữ Tiền Đường đi ra xa, Từ Phượng Niên mới đi lên trước, đá nhẹ một cước, đá trúng tên nằm trên đất, hán tử mang kiếm gỗ bị đánh thức đầu tiên là còn ngái ngủ, kế đó chửi ầm lên, sau đó gã có biểu cảm trên mặt không khác gì Từ Phượng Niên khi thấy gã, vẻ mặt không thể tin được, lau nước miếng chảy bên mép, dụi dụi con mắt, vui vẻ nói: "Họ Từ hả? !"
Đã nói bao nhiêu lần rồi, tên khốn kiếp này vẫn không chịu kêu tên Từ Phượng Niên, luôn nói tên này mẹ nó quá sến súa, nho nhã chả khác gì con cháu thế gia.
Kế tiếp diễn ra một màn khiến cho Lữ Tiền Đường nhìn không chớp mắt, hán tử trẻ tuổi đeo kiếm gỗ khôi hài sau khi xác nhận thân phận của thế tử điện hạ, bèn dùng một quyền nện ở lồng ngực của điện hạ, mà Thế tử điện hạ chẳng những không giận mà còn cười, đáp lại một quyền, chắc là người kia cảm thấy Từ Phượng Niên đấm gã mạnh hơn, mà gã thì sống vô cùng chi li tính toán, cảm thấy thiệt thòi lớn, lập tức lại đấm cho Từ Phượng Niên một quyền, thế rồi đánh đấm túi bụi.
Lữ Tiền Đường trợn mắt nhìn Thế tử điện hạ đang cùng một giang hồ mãng phu đến gần là có thể ngửi ra mùi nghèo kiết bẩn thỉu đánh nhau túi bụi trong lương đình, điều này hiển nhiên đã vượt qua tưởng tượng cực hạn của Lữ Tiền Đường, ở trong mắt của tên cao thủ nhị phẩm này, Bắc Lương thế tử Từ Phượng Niên cũng không phải là chủ nhân dễ nói chuyện, không nói đến dám đuổi đánh Đại Trụ Quốc ở trong Vương phủ, véo cái má béo phì của Chử Lộc Sơn, vừa ra khỏi Bắc Lương, trước có ngựa đạp Thanh Dương Cung, sau có gây ra thuỷ chiến hồ Xuân Thần, từng việc từng việc một, chưa từng thấy thế tử điện hạ bị người ta đánh như vậy? Mà có đánh trả hay không? ! Kiếm sĩ Lữ Tiền Đường có nhãn lực trác tuyệt nhị phẩm, đương nhiên nhìn thấy thế tử điện hạ mỗi lần ra tay rất giữ lực, cũng chỉ ngang bằng người thường thôi.
Lữ Tiền Đường cả nghĩ cũng không dám nghĩ trên đời có người nào đáng để vị thế tử này đối đãi thận trọng như vậy, thỉnh thoảng rảnh rỗi sẽ so sánh điện hạ với mấy vị hoàng tử trong kinh thành, nhưng luôn cảm thấy nếu thật so sánh, hơn phân nửa vẫn là Từ Phượng Niên càng ương ngạnh đắc thế.
Vị kiếm sĩ trẻ tuổi mới ngủ trong đình trên hồ kia cũng không phải là tình thơ ý họa hoàn toàn trái ngược với Từ Phượng Niên, cầm kiếm gỗ cũng thôi đi, hồ lô rượu làm từ quả bầu phơi khô tra cũng không nói đi, từ đầu đến chân tính tổng giá trị toàn bộ vật phẩm trên người không hơn mười văn tiền, Tề Tiên Hiệp của Long Hổ Sơn đi giày đai đó là phong độ, còn nữa đôi giày đai trên chân của Tiểu Thiên Sư cũng còn mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT