Từ Phượng Niên hít sâu vào một luồng gió mát núi rừng, tâm thần thanh thản, nói đùa: "Ngụy gia gia, thật sự có tiên nhân ăn gió uống sương sao? Ngươi nói trong Thanh Dương cung kia có đại chân nhân nào lấy tinh hoa nhật nguyệt làm thức ăn hay không?"
Lão đạo sĩ khẽ cười nói: "Lão đạo chưa từng nghe nói qua có chân nhân bực này, năm đó sư phụ của lão đạo cũng chỉ biết một ít pháp môn ích cốc thủ tinh, còn cách rất xa cảnh giới Đăng Tiên."
Từ Phượng Niên ra ngoài đình, ngẩng đầu nhìn hai ngọn núi Thanh Dương Thiên Tôn như một đôi sừng trâu đối lập, lẩm bẩm nói: "Thanh Thành Vương, nghe có vẻ rất lợi hại nhỉ.
Thiên sư của Long Hổ Sơn cũng chỉ là quốc sư được phong chấp chưởng đạo giáo trong thiên hạ.
Núi Võ Đang lại càng đáng thương hơn, chưởng giáo Võ Đang còn chẳng là cái thá gì, nơi này ngược lại có người chiếm núi làm vua, hay là đi nhìn xem nhỉ?"
Ngụy Thúc Dương cười mà không nói.
Bởi vì địa vị siêu nhiên, giao tình mười mấy năm với Thế tử điện hạ đặt ở bên kia, cho nên trong lời nói của Từ Phượng Niên cưỡi ngựa đồng hành có thể biết được chuyện khôi hài hai con ngỗng đổi hoàng môn.
Hiện giờ lại nhìn thấy Thế tử điện hạ lấy sơn hà địa lý làm bản đồ, tám chín phần mười là đi đến đâu vẽ đến đó, không lẽ là muốn vẽ hết ba ngàn dặm thành một đường giang sơn cẩm tú sao? Con đường này có ẩn giấu huyền cơ gì hay không? Lão đạo sĩ Cửu Đấu Mễ không dám tiếp tục nghiên cứu sâu hơn, tốt hơn vẫn nên để ở trong lòng, nói nhiều dễ nói hớ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play