Sáng sớm hôm sau, Tạ Tinh Hành dậy thu xếp hành lý.
Nhà hắn ít đồ, những thứ đáng giá đều mang theo bên người.
Sách thì đã bán, áo tú tài vẫn giữ gìn cẩn thận, còn lại quần áo giày tất thì tả tơi cả rồi. May mà trời đang nóng, buổi tối giặt là hôm sau còn mặc được, không thì thật sự không dám ra ngoài gặp người.
Sáng sớm Lai Hỉ đã vội vã đánh xe lừa tới đón. Xe lừa là hắn nhờ tiêu cục kéo tới, phía sau có thể chở người.
Tạ Căn bị gãy chân, bắt buộc phải ngồi xe. Vì vết thương nặng, sốt cao, hắn đã được xử lý sơ, nhiệt cũng hạ rồi, nhưng từ người khỏe mạnh trở thành gầy gò, sắc mặt vàng như nến.
Hắn ôm tiểu Đậu Tử ngồi lên, nhường chỗ cho phu lang, Trần Đông nói thế nào cũng không chịu lên xe. Đi lại trên đường cái, nếu lên xe, chính là ngồi cùng xe với hán tử nhà mình, da mặt hắn mỏng. Lúc vào thành thì đi hai chiếc xe lừa, giờ không giống như trước.
Trần Đông dưỡng hai ngày, cũng khôi phục được vài phần sức lực, nói khi ở trên xe: “Con cũng muốn chạy ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play