Phân chuồng từ gia súc nhà nông hiển nhiên không đủ dùng. Gần biên thành chẳng có mấy hộ dân, dù có trả một văn một gánh phân, lượng thu được cũng chẳng đáng là bao.
Cẩm Tuế chợt nhớ Hàn Tinh đang dẫn người đào kênh, bèn cùng Hắc Hổ tới xem, lại sai doanh điền chuẩn bị sẵn sàng, định mang toàn bộ bùn sông về làm phân bón.
Nàng cưỡi ngựa, nhàn nhã dạo quanh biên thành. Nơi đây đúng là hoang vu thật, nhưng cảnh sắc lại đẹp vô cùng.
Dạo bước giữa thảo nguyên hoang dã, quả có cảm giác "trời như vòm lớn, bao trùm bốn phía". Vùng ngoài ải giờ xanh mướt một màu, cỏ dại ở nhiều nơi mọc cao đến nửa người.
Biên quân ít nuôi cừu, mà dân du mục ngoại bang cũng không dám đến gần biên quân chăn thả.
Thành ra cỏ ở đây mọc dày rậm. Mỗi ngày đều có người trong doanh điền đi cắt, tích trữ làm thức ăn cho ngựa mùa đông.
Gặp loại rau dại ăn được, họ cũng tỉ mẩn nhặt riêng, phơi khô để làm lương thực mùa đông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT